Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Đấng lạ lùng

Cách đây hơn 2700 năm, ông Ê-sai được Thượng Ðế ban cho sự khôn ngoan để nói tiên tri. Ông nói tiên tri như sau: “Sẽ có một Con Trẻ sanh cho chúng ta, tức là một Con Trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ đặt trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Ðấng Lạ lùng, là Ðấng Mưu luận, là Ðức Chúa Trời quyền năng, là Cha đời đời, là Chúa Bình an.” (Kinh thánh Ê-sai 9:6)

Kể từ ngày đó, suốt 700 năm nhân loại trông đợi Con Trẻ được dự ngôn là “Ðấng Lạ Lùng” sẽ ra đời. Cho đến một ngày, cách đây hơn hai nghìn năm, Ðấng Lạ lùng đã được ban cho nhân loại.

Lạ lùng thay, Ngài đã sanh ra không phải do thông lệ thông thường như mọi người. Mọi người đều được sanh ra bởi cha mẹ của mình. Nhưng Ngài đã được sanh ra bởi một người nữ đồng trinh, nghĩa là người nữ nầy chưa bao giờ nhận biết một người nam nào, nhưng nàng lại mang thai. Chính nàng cũng khó tin điều nầy có thể xảy ra, nhưng vị thiên sứ từ trời hiện đến giải thích cho nàng biết rằng: “Ðức Thánh Linh sẽ đến trên cô, và quyền phép Ðấng Rất Cao sẽ che phủ cô dưới bóng mình, cho nên Con thánh sanh ra, phải xưng là Con Ðức Chúa Trời.” (Kinh thánh Lu-ca 1:35). Người nữ vâng phục thánh ý Ðức Chúa Trời và sau đó, nàng đã sanh Con Trẻ trong một làng chỉ bé nhỏ cô quạnh tên là Bết-lê-hem. Nhưng lạ lùng thay, ngày sinh của Ngài đã chia dòng thời gian của nhân loại ra làm hai và được gọi là Trước Công nguyên và Sau Công nguyên. Hiện nay cả thế giới mỗi năm đều kỷ niệm sinh nhật của Ngài.

Như Thiên sứ từ trời đã phán, Ngài là Con Ðức Chúa Trời. Thế thì Ngài là Ðấng giàu có tột đỉnh trên Nước Trời; nhưng lạ lùng thay Ngài lại chịu trở nên nghèo nàn vô cùng trên trái đất. Ngài rất nghèo đến nỗi khi sanh ra, Ngài không có chiếc giường để đặt lưng, Ngài phải nằm nhờ trong một máng cỏ ở chuồng chiên của một người không bà con thân thích.

Khi đi giảng Ðạo Cứu rỗi của Ðức Chúa Trời, có lần Ngài muốn đãi cho đoàn dân một bữa ăn, nhưng Ngài không có gì để đãi họ. Ngài đã phải nhờ 5 cái bánh và 2 con cá của một em bé (Xem Kinh thánh Giăng 6:9).

Khi muốn qua bên kia bờ biển để tiếp tục cuộc hành trình giảng Ðạo, Ngài phải đi nhờ thuyền của một người chài lưới.

Khi muốn vào thành Giê-ru-sa-lem để tham dự một kì lễ, Ngài phải mượn con lừa của người ta.

Khi chết, tài sản của Ngài chỉ có hai cái áo trên thân, nhưng bọn lính đã bắt thăm lấy mất một cái. Ngài không có tiền để mua huyệt mả, cho nên người ta phải chôn xác của Ngài trong huyệt mả nhờ của người khác.

Ngài chỉ có hình dáng một con người bình thường, nhưng lạ lùng thay Ngài có năng quyền trên quy luật thiên nhiên. Tại một tiệc cưới thiếu rượu bất ngờ, Ngài đã biến nước thành rượu để giúp Cô dâu Chú rể khỏi ngỡ ngàng trong ngày vui của họ.

Một đêm tối kia trong một cơn giông dữ dội, Ngài đã bước đi trên mặt biển đến với các môn đồ của Ngài đang chèo thuyền vất vả và họ rất kinh hãi vì những ngọn sóng biển đang gào thét nhưng Ngài lên tiếng quở gió và biển, chúng phải vâng lịnh Ngài và “yên lặng như tờ.” (Kinh thánh Ma-thi-ơ 8:26)

Các Bác sĩ dùng thuốc để chữa bịnh; nhưng Ngài chỉ dùng lời phán để chữa lành mọi bịnh tật. Thật lạ lùng! Ngài đã khiến ngày tang chế trở thành ngày vui mừng bằng cách rờ vào quan tài, kêu xác của cậu trai: “Ta biểu ngươi chờ dậy” (Kinh thánh Lu-ca 7:14); cậu đã sống lại và trở về với mẹ của mình. Ngài biến cảnh thương tâm sanh ly tử biệt của gia đình Ma-thê thành cảnh vui mừng sum họp bằng cách gọi anh của Ma-thê là La-xa-rơ sống lại dù người đã chết “bốn ngày rồi.” (Kinh thánh Giăng 11:39)

Ngài không phải là một nhà bác học, nhưng dù cho sự khôn ngoan cao nhất của con người từ xưa cho đến nay cũng không sao so sánh nổi với sự khôn ngoan kỳ diệu của Ngài. Khi mới 12 tuổi, Ngài đã làm cho rất nhiều nhà thông thái phải bối rối vì những lời đối đáp vô cùng khôn ngoan của Ngài. Nghe lời Ngài giảng dạy, người ta phải ngạc nhiên “vì Ngài dạy như có quyền phép, chớ chẳng phải như các thầy thông giáo.” (Kinh thánh Mác 1:22). Tại vì Ngài là “Ðức Chúa Trời Quyền năng” (Kinh thánh Ê-sai 9:6), có đầy đủ thẩm quyền phán quyết về mọi vấn đề.

Ngài chẳng hề viết một cuốn sách, nhưng ngày nay, những sách viết về Ngài nhiều cho đến nỗi không có một thư viện to lớn nào trên thế giới có đủ chỗ để chứa hết.

Ngài không hề sáng tác một bản nhạc hoặc một bài ca, nhưng ngày nay những bài hát ca ngợi Ngài, các bản nhạc chúc tụng Ngài nhiều vô số và đang vang tiếng khắp năm châu!

Ngài không hề có vũ khí trên tay. Ngài cũng không hề tuyển mộ quân sĩ để thành lập quân đội; nhưng không có một tướng lãnh nào hay bất cứ một lãnh tụ nào có nhiều người bằng lòng tuân lịnh như Ngài, có hằng tỉ người tự nguyện tuân lịnh Ngài, từ hai ngàn năm nay và mãi mãi về sau. Ðặc biệt có rất nhiều người quyết tâm chống trả Ngài; nhưng lạ lùng thay trong số đó, có những người đã tự nguyện chịu đầu phục Ngài. Ngài không chinh phục họ bằng vũ lực; nhưng Ngài đã chinh phục họ bằng tình yêu nhân lành của Ngài, Ngài chịu chết trên thập tự giá để đền tội thay cho họ.

Cây thập tự vốn là dụng cụ để giết những kẻ tội lỗi xấu xa, cho nên cây thập tự trước kia là biểu tượng của sự ghê tởm và khinh bỉ. Nhưng từ khi Ngài chịu chết trên cây thập tự, thì lạ lùng thay cây thập tự lại trở thành biểu tượng của tình yêu và sự nhơn từ.

Các đế quốc rồi sẽ sụp đổ. Các đế vương rồi sẽ qua đi. Nhưng Vương quốc của Ngài và chính Ngài sẽ còn lại đời đời. Vua Hê-rốt không giết được Ngài. Ðế quốc La-mã không diệt được Ngài. Mồ mả không cầm giữ được Ngài. Vì Ngài là Ðấng Toàn năng và là Ðấng Toàn thắng!

Tất cả mọi người đều khuất phục sự chết. Nhưng Ngài đã chiến thắng sự chết, sống lại từ cõi chết bước ra khỏi mồ mả cách khải hoàn. Vì Ngài là Ðấng Hằng Sống.

Mọi người lìa cuộc đời nầy và được chôn trong nấm mồ chôn ba tấc đất; nhưng Ngài đã thăng thiên về trời, trong lúc đám đông ngơ ngác nhìn theo, vì sự việc nầy quá lạ lùng xảy ra trước mắt họ giữa ban ngày!

Ngài đã từng bị khinh bỉ và bị giết bỏ; nhưng lạ lùng thay hiện nay biết bao đầu gối trên trời và dưới đất thảy đều quỳ xuống trước mặt Ngài và ca tụng Ngài là Chúa Cứu Thế.

Trước khi trở lại ngôi trời, Ngài có hứa một điều lạ lùng cùng những kẻ tin nhận Ngài rằng: “Ta đi sắm sẵn cho các con một chỗ Ta sẽ trở lại đem các con đi với Ta, hầu cho Ta ở đâu thì các con cũng ở đó.” (Kinh thánh Giăng 14:2-3). Con dân của Ngài sẽ có sự vui mừng trọn vẹn, vì khi Ngài trở lại họ sẽ được sống phước hạnh mãi mãi với Ðấng Lạ Lùng của họ.

Dù Ngài đã về trời, nhưng những điều lạ lùng về Ngài vẫn xảy ra. Vì Ngài có hứa cùng con dân Ngài rằng: “Ta thường ở cùng các con luôn cho đến tận thế.” (Kinh thánh Ma-thi-ơ 28:20). Từ khi Ngài hứa lời nầy cho đến nay, Ngài luôn luôn ở cùng con dân Ngài qua thân vị Ðức Thánh Linh. Ðế quốc La-mã khi xưa đã bắt bớ đức tin của các con dân Ngài rất khốc liệt nhưng cuối cùng tất cả những nhà lãnh đạo của quốc gia hùng mạnh bậc nhất thời bấy giờ này đã đặt đức tin nơi Ngài.

Ngài có quyền năng cứu những người đặt đức tin nơi Ngài và biến đổi từng người để họ tốt hơn, phước hạnh hơn và an bình hơn. Có những người uống rượu, hút thuốc rất nhiều, muốn bỏ đi thói quen nầy, nhưng không thể nào bỏ được. Nhưng khi những người nầy tình nguyện tin theo Ngài, Ngài ban cho họ năng lực để bỏ được những thói quen trên.

Có những người nghiện ma túy dù đã cố cai nghiện nhiều năm nhưng không thành. Ðể giải tỏa cơn nghiện họ không kể cách kiếm tiền phi pháp nào, không cần biết đến việc vi phạm luật pháp nhà nước có thể bị tù tội, miễn là có tiền để mua thuốc là được. Nhưng, khi những người nầy bằng lòng tiếp nhận Ngài và thờ phượng Ngài, thì Ngài ban ơn cho họ trở thành những con người mới hoàn toàn. Họ không muốn làm những việc tội lỗi nữa, trái lại họ ham muốn làm những việc tốt lành, để tôn vinh Danh Ngài. Thật là “Ai ở trong Chúa Cứu Thế Giê-su là con người mới: Cuộc đời cũ đã qua, nhường chỗ cho đời sống hoàn toàn mới.” (Kinh thánh II Cô-rinh-tô 5:17 BDY). Sau khi tin nhận Ngài, họ không còn sống trong sự tự do phóng túng nữa, trái lại họ vui mừng sẵn sàng chịu khổ vì Danh Ngài, vì biết rằng những điều khổ đó không thể nào “so sánh với sự vinh hiển hầu đến” (Kinh thánh Rô-ma 8:18) mà Ðấng Lạ Lùng đang để dành cho họ trong cõi vĩnh hằng.

Còn một điều rất lạ lùng nữa là bất cứ ai đặt đức tin chân thật nơi Ngài thì Ngài sẵn sàng tha thứ tội lỗi của họ. Ngài ban cho họ sự cứu rỗi đời đời và ngay trong đời nầy có đời sống vui vẻ, thỏa lòng cho đến nỗi những người đó khi nhìn lại thời gian tin nhận Ngài đã qua, họ đều cảm tạ ơn Ngài vì cuộc đời họ đã và đang trải qua những ngày tháng thật là phước hạnh lạ lùng!

Ðấng Lạ Lùng là ai? Kính thưa quý vị, Ngài là Chúa Cứu Thế Giê-su. Ngài là Con Trẻ đã Giáng sanh tại chuồng chiên máng cỏ cách đây hơn 2.000 năm. Ngài đã từ Nước Trời xuống trần thế, để đem những ai tin nhận Ngài từ trần thế lên Nước Trời.

Chúng tôi kính mời quý vị tin nhận Ðấng Lạ Lùng làm Chúa Cứu Thế cho chính mình để hưởng được ơn cứu rỗi lạ lùng của Ðức Chúa Trời ban cho những ai tin nhận Ngài.

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn