Ai trong chúng ta cũng có lúc tự hỏi và không ngừng tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống của mình. Đâu là đích đến cuối cùng của cuộc đời? Đâu là bến đỗ cho con thuyền ta neo đậu sau nghìn trùng bão tố? Danh vọng, tiền tài, sự nghiệp rồi cũng tan thành hư vô khi ta lìa thế gian này. Hạnh phúc, tự do, bình an, nghe lại quá đỗi mơ hồ. Chưa kể, phần lớn chúng ta còn chẳng hiểu rõ ý nghĩa cuộc sống của mình là gì.
Trong những ngày qua, chồng tôi thường nói với tôi rằng: “Nếu không có Chúa, chúng ta sẽ khó khăn biết dường nào khi đối mặt với nghịch cảnh xảy ra.” Làm sao tôi có thể hiểu câu Thánh Kinh “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi. Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân.” (Thi Thiên 46:1) khi tôi là một tội nhân trước Đấng tạo Hoá hiện hữu kia.
Tôi thật vui mừng tin nhận Chúa vào tháng 4/2019 sau chồng tôi khoảng 2 tháng. Chúa đã cảm động lòng tôi thông qua việc biến đổi chồng tôi từ một con người hư mất thành một con người hoàn toàn khác và rất thương – lạ, một người chồng người cha mẫu mực trong gia đình – sự kỳ diệu mà chỉ có Chúa mới làm được. Sau khi tin nhận Chúa, chồng tôi đã động viên tôi đến nhà thờ nghe Mục sư giảng Kinh Thánh để sống tốt hơn. Ban đầu tôi đến nhà thờ để làm vui lòng chồng nhưng sau vài buổi tập trung lắng nghe Mục sư giảng bài tôi có thiện cảm với Tin lành và mạnh dạn bước lên tin nhận Chúa. Việc tôi tin Chúa nhẹ nhàng, không bị rào cản nào như một số anh chị em gặp phải. Còn chuyện đi thờ phượng Chúa, học lời Chúa cũng thu hút lòng tôi vì tôi thấy điều ấy là tốt, giúp tôi hoàn thiện bản thân mình hơn, nhất là trong công việc giảng dạy và quản lý, mình phải làm gương cho cấp dưới và sinh viên (năm 2019 tôi vẫn còn đi làm với công việc là giảng viên đại học và Phó Trưởng Khoa Anh Ngữ).
Và nghịch cảnh xảy ra với tôi khi tôi nghỉ việc để chuẩn bị cho việc đi nước ngoài. Như thế gian nói “Người tính, không bằng Trời tính”. Lúc tôi chính thức nghỉ việc vào đầu tháng 3/2020 thì cùng lúc đó đại dịch Covid-19 bùng phát toàn cầu. Không công việc, không tiếp xúc, không du lịch thư giãn,.. mọi thứ hoàn toàn trái ngược với dự tính và nếp sống hàng ngày. Tôi đã khóc với Chúa, tôi xin Chúa giúp tôi vượt qua tình trạng ấy. Lời Chúa phán: “Hãy kêu cầu ta, ta sẽ trả lời cho; ta sẽ tỏ cho ngươi những việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết”. Tôi kêu cầu Ngài mỗi ngày. Sau 2 tháng, tôi bật khóc với chồng và nói “Em không thấy vui khi ở trong tình trạng này.” Chồng tôi im lặng và 2 ngày sau chồng tôi đưa cho tôi quyển sách Stop Thinking, Start Living và nói đảm bảo em sẽ khá hơn sau khi đọc.
Oh! tinh thần tôi khá lên nhiều sau khi đọc phần đầu của sách. Tôi hỏi chồng làm sao có quyển sách ấy, chồng tôi nói anh ấy tình cờ mua được trong chuyến đi Canada trước đó và anh cũng chỉ đọc khi anh rơi vào tình trạng bất ổn.
Từng ngày tôi yêu mến Lời Chúa hơn. Như trong câu “Đức Giê hô va phán: Vì ta biết ý tưởng ta nghĩ đối cùng các ngươi là ý tưởng bình an, không phải tai hoạ, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình” – thật ý nghĩa khi chúng ta dựa vào Chúa toàn năng để vượt qua nghịch cảnh. Và khi qua nghịch cảnh rồi chúng ta càng vững đức tin và càng yêu mến, cảm tạ Chúa về những ân điển phước hạnh Chúa ban.
Tôi tiếp tục cầu xin Ngài và lắng nghe lời Ngài nhiều hơn. Tôi bớt lo lắng bởi Chúa nói “Chớ lo lắng chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jesus Christ.” (Philip 4: 6-7). Thật vậy, “sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết” của chính tôi. Chúa giúp tôi tìm thấy niềm vui trong những việc mà trước đây tôi không có thời gian làm hoặc chưa từng làm như nấu ăn, đan, móc. Tôi cũng ngạc nhiên về khả năng học hỏi mà Chúa cho tôi, sau 1 tháng tập tành móc len tôi đã làm được một con búp bê bằng len theo yêu cầu của chồng.
Nếu không có Chúa, chắc chắn tôi cảm thấy sự việc nghỉ việc ở nhà hoàn toàn và kế hoạch định cư nước ngoài bị đình trệ là một tai hoạ; nhưng tôi tin Chúa có chương trình tốt lành cho chúng tôi. Chúa có lý do để cho những chuyện như vậy xảy ra. Chúa cho tôi trải nghiệm nghịch cảnh để nhận biết rõ Ngài hơn, để yêu mến Ngài thêm. Tôi đã học được lời của Chúa rằng, “Hỡi anh em, hãy coi sự thử thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sanh ra sự nhịn nhục.” (Gia cơ: 1: 2-3). Tôi có sự bình tĩnh hơn khi gặp khó khăn, nan đề. Khó khăn, nan đề trong cuộc sống vẫn còn, việc định cư nước ngoài vẫn phải chờ đợi; tương lai chắc chắn còn nhiều thử thách, chông gai nhất là khi ở đất khách quê người, nhưng tôi tin Chúa cùng đi với chúng tôi, Chúa thương xót chúng tôi và sẽ cho mọi sự tốt đẹp trong thánh ý tốt lành của Ngài.
Ước ao mỗi chúng ta đang bước trên những chặng đường khác nhau mong kiếm tìm ý nghĩa cuộc sống. Bạn ơi! Hãy đến với Chúa Giê-xu, Đấng rất yêu bạn, mong chờ bạn đến cùng Ngài để có được NIỀM TIN VÀ HY VỌNG trong cuộc đời này và cả cõi vĩnh hằng phước hạnh.
Tôi xin mượn câu Thánh Kinh trong II Tê-sa-lô-ni-ca: 3- 16 để mến chúc anh chị em “Nguyền xin chính Chúa Bình an ban sự bình an cho anh em trong mọi khi, đủ mọi cách! Lại xin Chúa ở cùng anh em hết thảy.”
Muốn thật hết lòng!
Bài làm chứng của chị Huỳnh Lê Phượng Cơ – tín hữu HTTL Sài Gòn