“Vì Ta biết ý tưởng Ta nghĩ đối cùng các ngươi là ý tưởng bình an, không phải tai họa, để cho các ngươi được sự trông cậy trong lúc cuối cùng của mình” – Giê-rê-mi 29:11
Chúng tôi chỉ biết dâng lời cảm tạ ơn Chúa vì “ân điển lạ lùng” mà Ngài đã làm trên gia đình chúng tôi, để chúng tôi được nức lòng tạ ơn Ngài và thuật lại công việc diệu kỳ của Ngài.
Tháng 8/2024 vừa qua, gia đình chúng tôi qua Mỹ cùng với hai con. Các con đi du học, còn vợ chồng tôi thì qua đây để gần gũi và lo cho các con học hành. Bên cạnh đó, được vào trường Southeastern học thần học và vì đã có hai con đi du học nên chúng tôi dự định chuyển đổi visa du học khi sang đến Mỹ có thể dễ dàng hơn, nhưng “lòng người toan định đường lối mình, song Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người” – Châm ngôn 16:9
Chúng tôi có những toan tính, nhưng ý tưởng của Chúa luôn lớn hơn, cao hơn, siêu hơn, và bình an cho chúng tôi. Chúa đã dạy chúng tôi qua câu Kinh thánh “vì Ta biết ý tưởng Ta nghĩ đối cùng các ngươi là ý tưởng bình an,…”.
Tháng 11/2024, ngay đúng khi chúng tôi muốn xin visa du học, thì Chúa mở ra cho chúng tôi cơ hội chuyển đổi Thẻ xanh tại Mỹ (xin I-485) vì hồ sơ định cư của gia đình đã đến thời điểm sau hơn 13 năm chờ đợi (điều này thật ngoài mong đợi của chúng tôi). Chúng tôi mất cả hai tháng để hoàn tất hồ sơ khám sức khỏe và chích ngừa, chụp hình,… Cuối tháng 1/2025 chúng tôi bắt đầu nộp hồ sơ I-485 và hồi hộp chờ đợi, vì visa của tôi sẽ hết hạn ngày 23/2/2025 và phải rời khỏi Mỹ trước 16/3/2025. Thời gian xét duyệt hồ sơ I-485 từ 2 – 4 tuần. Lòng tôi lo lắng và thấp thỏm!
Cuối tháng 2/2025 hồ sơ được trả ra kèm “Thư từ chối duyệt ở lại Mỹ chờ Thẻ xanh”. Nhà đã mua, điều lo lắng nhất là con gái nhỏ ở lại đi học một mình, phải gởi ở nhà cậu Hai, nửa muốn đem nó về Việt Nam theo mình, nhưng như vậy lở dỡ việc học của con, sợ cậu mợ Hai cũng không có thời gian lo cho nó, mà bản thân chúng tôi rất buồn, rất đau lòng.
Khi hồ sơ bị từ chối, chúng tôi có điều chỉnh và nộp lại ngày hôm sau (theo hướng dẫn của luật sư); đồng thời buộc phải mua vé máy bay 2 vợ chồng về ngày 14/3/2025 với dự định gia hạn visa. Thời gian này, xin lại visa Mỹ sẽ khó hơn nhiều.
Trong tuyệt vọng, chúng tôi tha thiết, khóc với Chúa. Lời Chúa nhắc nhở tôi trong bài giảng khi môn đồ gặp bão, họ cũng tuyệt vọng nghĩ rằng mình hầu chết, trong khi họ đang trên thuyền với Chúa. Khi ấy, Chúa phán “hỡi kẻ ít đức tin, cớ sao các ngươi sợ”. Tôi thầm nghĩ vì sao Chúa lại cho tôi nghe bài giảng này ngay lúc này ? Chúa cảnh tỉnh tôi, sao tôi sợ, trong khi tôi biết rõ Chúa đang dõi theo tôi từng bước. “Ngài không để cho chân ngươi xiêu tó; Đấng gìn giữ ngươi không hề buồn ngủ. Đấng gìn giữ Y-sơ-ra-ên Không hề nhắp mắt, cũng không buồn ngủ.” Ngài thậm chí không chớp mắt nữa để theo dõi quan phòng cho tôi.
Khi ấy tôi trở về nhà khóc lóc với Chúa, xin Chúa tha thứ cho lòng nghi ngờ sợ hãi của con, xin thêm đức tin cho con. Sau đó thì tôi bình an hơn, tôi cứ bám lấy lời Chúa, tin cậy Ngài. Tôi quyết định không dọn đồ gì cả, đợi đến ngày thứ Năm là ngày cuối trước khi lên máy bay mới dọn đồ, cũng không đặt chỗ ngồi gì trên máy bay. Chúng tôi dự định mua vé “hoàn trả được” để còn trả lại không bị mất tiền.
Thật Chúa chúng ta không bao giờ chậm trễ! Ngài nhắc tôi rất nhiều qua lời Kinh Thánh “Còn ít lâu, thật ít lâu nữa, thì Đấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu.”– Hê-bơ-rơ 10:37 – “Các ngươi sẽ tìm Ta và gặp được khi các ngươi tìm kiếm ta hết lòng”.
Thật Ngài đã đáp lời khẩn nguyện của chúng tôi kịp lúc, không sớm cũng không trễ, chỉ trước một ngày khi chúng tôi chuẩn bị lên máy bay trở về Việt Nam!
Chiều thứ Tư 12/3/2025, thì tôi nhận được tin nhắn từ sở di trú Mỹ, họ đã chấp thuận hồ sơ của gia đình chúng tôi, chúng tôi được an toàn ở lại Mỹ hợp pháp chờ đợi đến khi có Thẻ xanh, và chúng tôi hoàn toàn có thể được đi học, đi làm, được đối xử như một công dân Mỹ khi ở đây chờ Thẻ xanh.
Quả thật, không có lời cầu nguyện nào mà Ngài không nghe thấy, không có giọt nước mắt nào mà vô nghĩa trước mặt Ngài, Ngài không bao giờ chậm trễ khi chúng tôi để lòng tin cậy nơi Ngài. Cảm tạ ơn Chúa, Ngài đã gìn giữ gia đình được hợp pháp ở lại Mỹ, được đi học Lời Chúa và chăm sóc con cái; niềm vui của gia đình được đầy trọn.
Bài làm chứng này thay cho lời tạm chia xa Hội Thánh (HTTL Sài gòn nơi tôi gắn bó từ thời thiếu nhi), Ban Tráng Niên, người thân và các bạn thân thương tại Việt Nam, và hẹn gặp lại sau một thời gian nữa….
Trần Ngọc Thủy Thương
Ban viên Ban Tráng Niên