Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Chúa chọn tôi

Trong cuộc sống có những điều có thể chọn lựa và những điều không thể chọn lựa. Chúng ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng được chọn cách mình sẽ sống. Mỗi người không có quyền quyết định bố mẹ mình là ai, gia đình mình sống thế nào và mảnh đất mình sinh tồn sẽ ra sao. Xin bạn đọc bài làm chứng này để hiểu “Được Chúa chọn là một đặc ân lớn lao!”.

Tôi tên Nguyễn Thị Tuyết Linh, được sinh ra và lớn lên trong một gia đình làm nông, thờ cúng Phật và ông bà tổ tiên theo truyền thống của người Việt. Tôi hoàn toàn không biết gì về Tin Lành.

Tôi lập gia đình rất sớm, năm 1993. Lúc đó còn rất trẻ nên hai đứa chỉ biết thương nhau rồi lấy nhau, chưa từng nghĩ cuộc sống hạnh phúc là như thế nào. Vợ chồng tôi vui mừng chào đón lần lượt hai đứa con, không lâu sau đó. Niềm vui chưa được bao lâu thì cuộc sống của vợ chồng tôi trở nên rất vất vả với nhiều nhu cầu cần thiết khi con ngày càng lớn, chi tiêu trong nhà cũng nhiều hơn. Vợ chồng tôi lo làm cực lực để kiếm tiền lo cho các con nên đời sống hôn nhân trở nên khô khan, hàng ngày hay tranh cãi với nhau, không ai nhường ai cả. Chồng tôi xuất thân từ miền Tây nên khó tránh khỏi thói quen hút thuốc, uống rượu, mà tánh tình lại cộc cằn. Còn bản thân tôi cũng chẳng phải là người phụ nữ mềm mại gì cả. Do vậy, vợ chồng tôi hay giận hờn nhau, có những lúc căng thẳng, lạnh lùng thật không thể tả được.

Mùa hè năm 1999, người anh họ, là một Cơ Đốc nhân, tên Quốc Khánh, từ Mỹ về thăm Việt Nam. Vợ chồng anh dành thời gian ghé thăm gia đình chúng tôi. Cảm nhận cuộc sống hôn nhân của chúng tôi quá đỗi là “gió mưa”, anh chị nhẹ nhàng đến bên tôi và nói về tình yêu của Cứu Chúa Giê-xu cho tôi nghe. Vả lại, tôi cũng nhìn thấy cuộc sống vui vẻ, thuận hoà, tôn trọng, tình yêu thương và sự chăm sóc của anh chị dành cho nhau rất ấn tượng. Phải dùng từ là tôi ngưỡng mộ cuộc sống hôn nhân của anh chị dù tôi chỉ tiếp xúc với anh chị trong thời gian rất ngắn. Đến chiều ngày Chúa nhật đầu tháng 6 năm đó, tôi được anh chị mời đến nhà thờ Tin Lành Sài Gòn để dự lễ. Tôi nhận lời và đi cùng anh chị. Sau bài giảng của ông Mục sư là lời kêu gọi tiếp nhận Chúa của người hướng dẫn chương trình. Lòng tôi trở nên bình an và vui mừng đến khó diễn tả vì ở trên đời này còn có một Đấng hằng chăm sóc và yêu thương mình nhiều đến như thế mà bấy lâu nay tôi không hề biết. Tôi quyết định bước lên tiếp nhận Chúa vào cuộc đời của mình.

Trở về nhà, lòng tôi có một sự lo lắng không hề nhỏ: Chồng mình có chịu cùng mình đến nhà thờ và tin nhận Chúa không? Bỗng nhiên, trong tâm trí tôi nghĩ ngay rằng: Ngài đã chọn con thì xin Ngài cũng hãy chọn luôn chồng và các con của con nữa nghe Chúa! Thế là tôi có sự can đảm nói về tình yêu của Chúa cho chồng tôi nghe (dù lúc đó bập bẹ vài từ mà tôi đã lắng nghe từ ông Mục sư). Thật lạ lùng khi chồng tôi đồng ý và vào ngày Chúa nhật tuần sau đó anh chở tôi và hai con đi nhà thờ. Thế là Chúa đã cứu luôn chồng và các con tôi khi anh bằng lòng ăn năn tội lỗi của mình và tin rằng Chúa đã chết để đền tội cho anh, Ngài đã sống lại và ban sự cứu rỗi cho ai tin nhận Ngài. Ngồi phía sau chiếc xe máy hiệu Citi cà tàng cũ rích cùng hai con trở về nhà, lòng tôi rộn rã, vui mừng thật khó tả. Hàng tuần, gia đình tôi đều đến nhà thờ học Kinh Thánh và chúng tôi cam kết sống đời sống mới với Chúa qua thánh lễ Báp-tem vào tháng 10 năm 1999. “Đức Giê-hô-va từ thuở xưa hiện ra cùng tôi và phán rằng: Phải, ta đã lấy sự yêu thương đời đời mà yêu ngươi; nên đã lấy sự nhân từ mà kéo ngươi đến” – Ê-xê-chi-ên 31:3. Tôi không thể hiểu hết: Vì cớ sao Ngài có thể yêu những kẻ hèn mọn này? Tôi thật lòng biết ơn tình yêu cao sâu của Chúa.

Chúa thay đổi tâm tánh của chúng tôi từng ngày. Chúng tôi đã có thể nhường nhịn nhau, những lời ôn tồn hoà nhã đã thế chỗ cho sự cãi vã, tranh cạnh và ồn ào. Chúa thay đổi những thói quen xấu của chúng tôi. Chồng tôi bỏ hút thuốc, sự nhu mì đã thay cho tánh cộc cằn trong anh. Còn tôi thì không còn hơn thua với chồng nữa. Tôi cảm tạ ơn Chúa vì Ngài không những cứu chúng tôi ra khỏi chốn trầm luân hư mất mà còn ban cho chúng tôi một cuộc sống tốt đẹp hơn mỗi ngày. Niềm vui trong mối liên hệ với Chúa đã làm cho tôi sung sướng, linh lực được thêm lên. Còn nữa, khi tin nhận Chúa thì biết rằng Chúa cho tôi hiểu thêm hạnh phúc là phải sống yêu thương nhường nhịn, vợ chồng phải đồng lòng với nhau và để Chúa làm chủ gia đình của mình.

Mỗi ngày Chúa cho công việc làm ăn của chúng tôi phát triển tốt hơn. Trong những lúc khó khăn, Ngài luôn đáp lời cầu nguyện của tôi và cứu giúp cho. Lòng tôi chỉ biết dâng lời tạ ơn Chúa thật nhiều vì chính Chúa Giê-xu là “Bạn thật” của tôi, Ngài vui xuống phước ban bình an cho tâm tôi. Chính Ngài là sự sống trong tôi, là nguồn phước vô tận cho đời tôi. Ngoài Ngài ra, tôi không có Đấng nào khác. Ngài đã biến đổi cuộc đời tôi từ buồn bã trở nên tươi sáng, nên tôi quyết cứ nương cậy nơi Ngài thôi.

Đến năm 2016, Chúa mở đường cho vợ chồng tôi tham gia sinh hoạt với Ban Tráng Niên của Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn. Chúng tôi được Thánh Linh cảm thúc và nhắc nhở là chúng tôi không những yêu mến Chúa, mà còn phải biết học hỏi Lời Chúa và phục vụ nhà Ngài nhiều hơn. Chúng tôi rất vui và vinh dự mỗi khi có cơ hội được hầu việc Chúa trong nhà của Ngài.

Đất nước trải qua hơn hai năm biến động và muôn vàn khó khăn do dịch bệnh Covid-19 lây lan nghiêm trọng, cảm ơn Chúa vì Ngài ban sự bình an thật và luôn gìn giữ gia đình chúng tôi trong cánh tay quyền năng của Ngài. Có gì so bằng tình yêu và sự quan phòng của Cha Từ Ái. Chính Ngài đã giúp tôi hiểu rõ là Ngài yêu chúng tôi đến nỗi đã phó chính mình Ngài. Tôi luôn cầu xin Chúa nắm chặt lấy tay tôi để dẫn dắt tôi trung tín trên linh trình theo Ngài. Danh Ngài đáng được tôn cao và truyền rao cho muôn người. Chúng tôi nguyện ước được tiếp tục tôn vinh bài ca về sự nhân từ và thương xót của Chúa.

Bước sang năm mới, dầu hoàn cảnh như thế nào, chúng tôi quyết nhờ cậy Chúa, trao mọi sự sợ hãi, lo lắng và tương lai cho Ngài. Chúa ơi, xin giúp chúng con vững vàng trong đức tin, phục vụ nhà Chúa cách tích cực hơn, bày tỏ niềm vui và phước hạnh trong Chúa cho nhiều người. “Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu” – I Cô-rinh-tô 15:58

Các bạn thân mến! Được Chúa chọn là một đặc ân lớn lao vì các bạn sẽ nhận được nhiều ơn phước thiêng liêng Ngài ban cho, cao trọng hơn tất cả vật chất quí giá. Ðiều này khiến chúng ta luôn vui vẻ, thỏa lòng, hơn là chỉ biết chấp nhận những may rủi. Hãy đến với Chúa để cuộc đời bạn được biến đổi. Cuộc sống hàng ngày của mỗi chúng ta là do Đấng Tạo Hoá ban cho và nắm giữ. Ngài là Đấng chúng ta không thể nhìn thấy bằng đôi mắt vật lý, nhưng có thể cảm nhận qua thiên nhiên và sự chăm sóc của chính Ngài. Chúa đang mong chờ bạn quay về.

Muốn thật hết lòng!

Bài làm chứng của cô Nguyễn Thị Tuyết Linh – Ban Tráng Niên HTTL Sài Gòn

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2025. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn