Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Bài học “Cảm tạ Chúa”

Là Cơ Đốc nhân, trong hành trình bước theo Chúa, về đức tin chúng ta thường cầu xin gì cho chính mình?

Có ai cầu xin sự thử thách, cơn sóng gió đến trong cuộc đời, để mình trở nên mạnh mẽ trong đức tin không?

Tôi là một thanh niên đang sinh hoạt trong nhà Chúa, và nghĩ rằng sóng gió, thử thách sẽ giúp mình dễ nhận ra quyền năng của Chúa trong cuộc đời hơn và đó là động cơ cho lời cầu nguyện xin Chúa ban thử thách, sóng gió trong cuộc sống, và Chúa đã đáp lời.

Đầu năm 2007 tôi lập gia đình, cũng là năm bắt đầu cho hành trình đức tin đầy thử thách của tôi. Sau vài tháng đám cưới, tôi được biết mình có thai. Tôi vui mừng như bao người phụ nữ sắp được làm mẹ khác. Thế nhưng, chỉ vài tuần sau đó, niềm vui ấy đã biến mất thay vào đó là những giọt nước mắt, nước mắt chấp nhận đứa con đầu lòng của mình không còn nữa khi bé chỉ là một phôi thai. Trong thử thách quá lớn này Chúa muốn tôi học “cảm tạ Chúa” cho dù hoàn cảnh trái ngang ra sao vì sự “cảm tạ” vẫn luôn luôn là liều thuốc chữa lành mọi nỗi đau. Quả thật, Chúa đã giúp tôi có thể nói lời cảm tạ Chúa sau sự mất mát đó. Chúa là Đấng đáng được ngợi khen, tôi cảm tạ Ngài không thôi: “Bây giờ, Đức Chúa Trời chúng tôi ôi! Chúng tôi cảm tạ Chúa và ngợi khen danh vinh hiển của Ngài.” (I Sử ký 29:13)

Đến năm 2009, tôi có thai đứa con thứ 2. Thật không dễ dàng để có đứa con này, và cũng không dễ dàng trong sự nuôi dạy nó, và càng không dễ dàng khi con mình lớn lên và rơi vào bệnh tâm lý. Tôi lại khóc với Chúa và xin Ngài giải cứu tôi khỏi thử thách này, xin Ngài thêm sức để tôi có thể vượt qua và giúp con mình trở lại bình thường. Chúa đã lắng nghe khi tôi cầu nguyện. Ngài đã giúp tôi để tôi có thể hi sinh công việc, có đủ sự kiên nhẫn, đủ khả năng đem con mình trở lại là một em bé ngoan, một em bé khoẻ mạnh trong vòng 6 tháng. Lời Chúa trong Giăng 14:18 có phán: “Ta không để cho các người mồ côi đâu, ta sẽ đến cùng các ngươi.” Chúa đã đáp lời cầu xin của tôi, thêm sức trên tôi và tâm lý của cháu đã ổn định trong sự ban cho của Ngài.

Tưởng chừng thử thách đã hết, nhưng không, đến năm 2011 tôi có em bé thứ 3, ngay những tháng đầu tiên bác sĩ đã cho tôi biết thai bị bóc tách, rất khó giữ bé trong bụng, tôi phải vào viện nhiều lần sau đó vì bác sĩ khuyên tôi phải nằm một chỗ e rằng cái thai sẽ bị sẩy hoặc là sanh non. Bao tháng ngày chờ đợi trong sự lạc quan là con mình sẽ chào đời một cách bình an nhất, và rồi cũng đến cái ngày mà thế giới hân hoan chào đón bé trong khi lòng tôi bối rối, lo lắng và sợ lắm vì bé sanh ra vừa thiếu tháng, vừa mỏng manh, chỉ có 1.365 kg. Thai kỳ mới đến tháng thứ 7 thì tôi có dấu hiệu chuyển dạ, và tôi sanh bé tại nhà riêng. Sự chuyển dạ quá nhanh, cho nên tình trạng của tôi và bé bấy giờ rất nguy kịch, bé đã tím tái (bé đã ngưng thở), còn tôi thì nhau thai chưa ra được – nguy cơ hậu sản rất cao… Thật biết ơn Chúa vì sự sống sự chết của hai mẹ con tôi trong tay Ngài. Cảm tạ Chúa đã cho chúng tôi cơ hội sống tiếp. Bác sĩ đã lấy bánh nhau ra được, còn bé thì thích ứng ngay tại phòng dưỡng nhi, cho đến bây giờ (đã nhiều năm trôi qua) tôi vẫn luôn nhớ đến điều Chúa đã làm trên sức khoẻ của tôi và con tôi. Chúng tôi đang rất khoẻ. Chúa đã cho tôi và gia đình tôi thấy sự quan phòng, sự thêm sức, sự chu cấp của Ngài trên chúng tôi. Chúa là Đấng chu cấp những điều cần nhu của chúng tôi.

Sau những điều ấy, tôi nghĩ chắc là đủ cho sự cầu xin ngày nào của tôi, nhưng Chúa biết chúng tôi cần được tranh bị thêm trên hành trình đức tin của mình. Thế là vào năm 2014, Chúa cho phép nhà chúng tôi đang sinh sống bị sập do nhà bên cạnh xây dựng. Đứng trước sự rối ren xảy ra bất ngờ này, chồng tôi và tôi cầu nguyện thật nhiều xin Chúa dạy chúng tôi phải làm gì. Chúng tôi cô thế, không người quen, không tiền bạc, chúng tôi chỉ có Chúa. Tạ ơn Chúa! Ngài đã tể trị trong cuộc đời của chúng tôi thì Ngài há không tể trị nơi chúng tôi ở sao? Vài tháng sau đó, phường đã đứng ra hỗ trợ, họ yêu cầu chủ đầu tư của căn nhà đang thi công phải xây lại bức tường bị đổ và trả lại hiện trạng nhà cho chúng tôi. Chúng tôi vô cùng biết ơn Chúa vì Ngài đã đưa các kỹ sư đến giúp đỡ, các anh ở phường đến để quan sát và dõi theo, cũng như phần tài chính khi xây dựng phát sinh… Chúa cho chúng tôi thấy Ngài là Đấng luôn tể trị trong mọi việc. Ngài đang ở đây với chúng tôi như Lời Ngài chép: “Đừng sợ vì cớ chúng nó; vì ta ở với ngươi đặng giải cứu ngươi, Đức Giê-hô-va phán vậy.” (Giê-rê-mi 1:8)

Tôi biết ơn Chúa vì Chúa cho tôi trải nghiệm chính Ngài trên hành trình đức tin. Qua mỗi cơn bão tố và thử thách trong đời sống, tôi thấy đức tin mình nơi Chúa thêm vững vàng, thêm mạnh mẽ. Tôi biết rõ Đấng tôi đang tôn thờ – Ngài là Đấng Quyền Năng, là Đấng Tể Trị, và là Đấng Yêu Thương.

Hành trình đức tin của tôi sẽ còn tiếp tục với những khó khăn phía trước, nhưng tôi không lo sợ hay hoang mang vì biết rằng Chúa đang đồng hành cùng tôi.

Bài làm chứng của chị Lê Thị Diễm Hương, ban viên Ban Tráng niên HTTL. Sài Gòn

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn