Kinh Thánh: Mác 9:30-32
“Đoạn, đi khỏi đó, trải qua xứ Ga-li-lê, Đức Chúa Jêsus không muốn cho ai biết. Vì Ngài dạy các môn đồ rằng: Con Người sẽ bị nộp trong tay người ta, họ sẽ giết đi; Ngài bị giết đã ba ngày rồi, thì sẽ sống lại. Nhưng môn đồ không hiểu lời ấy, lại sợ không dám hỏi Ngài.” (BTT)
Cái chết không phải là chủ đề phổ biến trong bữa ăn gia đình. Dù một người bạn có thể không khoẻ ra sao, cái chết vẫn hiếm khi được đề cập đến. Đó có lẽ là điều cấm kỵ nhất trong thế giới phương Tây. Nhưng Chúa Jêsus không nao núng trước tương lai tàn khốc của chính Ngài với các môn đồ; bởi vì đó là nền tảng cho tương lai đời đời của họ và của chúng ta. Việc hy sinh để chết thế cho chúng ta, bị trừng phạt vì tội lỗi của chúng ta, là lý do Chúa Jêsus giáng sinh. Mới đây, Chúa Jêsus đã đánh bại công việc của Sa-tan đối với cậu bé bị co giật (Mác 9:25-27). Ngài cũng đánh bại sự chết, và sống lại. Các môn đồ cần hiểu rằng cái chết của Ngài không phải là ngẫu nhiên. Khi nhìn lại, họ sẽ hiểu “tất cả đều nằm trong kế hoạch” và truyền tin tức tốt lành đó cho người khác (Công vụ 2:23).
Chúa Jêsus sẽ giải thích tin tức khó nói này ở đâu? Đám đông không hiện diện tại nơi Chúa hóa hình (Mác 9:2), buổi học tiếp theo dành cho các sứ đồ tập sự cũng vậy. Đó là một “nơi kín nhiệm”, như Chúa Jêsus đã khuyên dạy họ về sự cầu nguyện (Ma-thi-ơ 6:6). Đám đông và nhu cầu cấp thiết của họ ở Ga-li-lê đã bị bỏ qua. Sự phân tâm từ những người đến để gài bẫy Chúa Jêsus đã được ngăn chặn. Chúa Jêsus muốn toàn bộ sự chú ý từ các sứ đồ của Ngài, để đảm bảo với họ rằng Ngài có niềm tin vào một kết quả đắc thắng. Họ ở một mình với Chúa Jêsus, một không gian riêng tư được bao bọc bởi tình yêu thương.
Không hề khiếp sợ, Chúa Jêsus công khai về chương trình phía trước. Mục tiêu là phục sinh chứ không phải chôn cất. Dường như những từ ngữ duy nhất mà các sứ đồ hiểu được là “phản bội” và “giết”; không phải “sống lại”. Họ vẫn chưa thấy La-xa-rơ sống lại (Giăng 11:43-44), và ý tưởng về sự sống lại vượt quá khả năng của họ (mặc dù Ngài đã nói với họ trong Mác 8:31). Bất kỳ sự thật bất thường nào cũng cần thời gian để hiểu thấu. Tuy nhiên, suy nghĩ tự nhiên của họ về cái chết đã khiến họ sợ hãi và khiến họ không hỏi thêm nữa, như thể phớt lờ vấn đề sẽ khiến cho nó biến mất. Có rất ít con đường nào trực tiếp và khó khăn để nói đến lẽ thật Phúc Âm như việc thảo luận về viễn cảnh của cái chết. Tuy nhiên, hằng tuần, Phúc Âm thường bị lảng tránh cách đáng kinh ngạc, thay vào đó là những suy nghĩ mơ hồ về việc “đi đến một nơi tốt đẹp hơn”.
Cái chết là nền tảng của lẽ thật. Nếu hệ thống niềm tin của bạn không có lý do gì để bạn tự tin sau khi chết… thì hệ thống niềm tin đó hoàn hoàn không đủ cơ sở để giúp bạn định hướng cuộc sống của mình! Không có thời điểm nào tốt hơn để xét lại tấm lòng của bạn đối với mọi vấn đề về sự sống và cái chết hơn là ngày hôm nay. Hãy tìm kiếm Chúa (Giê-rê-mi 29:13). Nan đề càng lớn thì đám đông càng bớt hữu ích. Hãy lắng nghe Chúa phán qua Lời của Ngài và cầu nguyện với Ngài. Hãy hiểu cách mới mẻ về ân điển của Đấng Christ dành cho bạn. Cũng hãy nhận biết cách mới mẻ về sự chết và sự phục sinh của Ngài là tin tức tốt lành nhất cho một thế giới hư hoại. Sau đó, giống như các sứ đồ, bạn sẽ tự tin sống cho Đấng Christ và chia sẻ Phúc Âm với bạn bè và đồng nghiệp của mình.
Lạy Chúa. Cái chết thật đáng sợ, và nếu không có hy vọng vào Đấng Christ thì viễn cảnh về cái chết sẽ là sự vô vọng. Xin tha thứ cho con vì đã sống mà không có cái nhìn về tương lai đời đời, và không chia sẻ niềm tin nơi Chúa Jêsus với bạn bè. Cảm ơn Ngài vì Chúa Jêsus đã phục sinh, và vì vậy con có thể tin tưởng vào tương lai đời đời của chính mình và vào lẽ thật quyền năng của Phúc Âm. Xin hãy giúp con sống và chia sẻ Phúc Âm với những người con đang chung sống và làm việc. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work