Kinh Thánh: Lu-ca 9:34-36
“Khi người còn đương nói, có một đám mây kéo đến, bao phủ lấy; và khi vào trong đám mây, các môn đồ đều sợ hãi. Bấy giờ, nghe có tiếng từ trong đám mây phán ra rằng: Nầy là Con ta, Người được lựa chọn của ta, hãy nghe Người. Khi tiếng ấy phát ra, thì Đức Chúa Jêsus ở một mình. Các môn đồ nín lặng, không nói cùng ai về sự mình đã thấy.” (BTT)
Sự hóa hình của Chúa Jêsus khiến Phi-e-rơ có phản ứng không phù hợp (Lu-ca 9:33). Ông nói mà không hiểu mình đang ở trong hoàn cảnh nào. Tuy nhiên, không phải các môn đồ hay Chúa Jêsus quở trách ông, mà chính Đức Chúa Cha. Trong lúc những lời của Phi-e-rơ làm xáo trộn khoảnh khắc thiêng liêng ấy, một đám mây dày đặc bao phủ các môn đồ với sự tĩnh lặng đáng sợ. Chỉ trong vài phút, họ chuyển từ quang cảnh rực rỡ khi Chúa Jêsus hóa hình sang khung cảnh khá tối tăm. Nỗi sợ hãi vây lấy họ. Cuối cùng, họ biết mình đang ở trên đất thánh (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:1-6), và họ đã hoàn toàn chú ý vào Chúa.
Đức Chúa Cha đã đưa ra ba lời tuyên bố. Đầu tiên là về danh tính của Chúa Jêsus: Ngài là Con Đức Chúa Trời. Thứ hai là về sứ mạng của Chúa Jêsus: Ngài là Đấng Mết-si-a được chọn, được xức dầu. Thứ ba là về thẩm quyền của Chúa Jêsus: Lời Ngài là sứ điệp của Đức Chúa Trời cho thế gian (như đã được tiên tri trong Phục truyền Luật lệ Ký 18:15). Và Phi-e-rơ biết rằng sứ điệp đó dành cho ông.
Đức Chúa Trời không cần bất kỳ lời khuyên hay ý tưởng hay nào từ các sứ đồ tập sự. Ngài muốn họ biết rằng Chúa Jêsus vĩ đại hơn Môi-se và Ê-li, và có toàn quyền của Đức Chúa Cha trong sứ mạng của mình. Mặc dù các sứ đồ được huấn luyện để truyền rao sứ điệp đó đến thế gian, nhưng trước tiên họ phải lắng nghe và hiểu nó; chứ không tự mình tạo ra sứ điệp. Ngày hôm đó, Phi-e-rơ, Gia-cơ và Giăng đã hiểu được sứ điệp tuyệt vời ấy và nín lặng.
Ai đó từng nói rằng con người được ban cho hai cái tai và một cái miệng để chúng ta có thể nghe nhiều gấp đôi những gì chúng ta nói! Tầm quan trọng về mặt sinh học của việc có hai tai là cho phép chúng ta xác định nơi âm thanh phát ra. Cả hai lý lẽ này đều hữu ích. Thứ nhất, chúng ta không phải là Đức Chúa Trời, và chúng ta không bao giờ có thể tạo ra lẽ thật: lẽ thật là một phần trong bản tánh của Đức Chúa Trời và nếu chúng ta không nhận được lẽ thật từ Ngài, chúng ta không thể biết hoặc truyền lại nó. Thứ hai, điều quan trọng là phải biết rằng Chúa Jêsus là Đấng duy nhất được ủy quyền để truyền phán thay Cha là Đức Chúa Trời, và chỉ Chúa Jêsus mới có quyền cho phép người khác rao truyền các sứ điệp của Ngài (Ma-thi-ơ 28:18-20). Là những người theo Chúa Jêsus, trước tiên chúng ta cần sự khiêm nhu để lắng nghe, và thứ hai là kỷ luật để sống theo những gì Ngài dạy, để rồi tâm trí của chúng ta được biến đổi để nhận biết ý muốn của Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:2) trước khi có thể truyền lại cách chân thật.
Lạy Chúa, cảm ơn Ngài vì con có thể tin vào uy quyền của Đức Chúa Jêsus Christ. Xin tha thứ cho con khi con cho rằng con biết rõ sự việc hơn Ngài, hoặc khi con cho phép một điều gì đó ảnh hưởng con và làm cho con chống nghịch Ngài. Xin hãy giúp con học cách lắng nghe Chúa Jêsus và những người đại diện được Ngài lựa chọn, cũng tức là các sứ đồ như được ghi lại trong Kinh Thánh, để con có thể truyền lại các sứ điệp của Ngài cách chính trực và xác thực. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work