Nếu thấy được mới tin thì đó đâu phải là đức tin nữa. Và đức tin khi tin rằng có Đức Chúa Trời cũng không phải là đức tin mù quáng bởi trong thực tế cuộc sống, rất nhiều điều ta không thấy mà vẫn tin là có. Ví như ta không thấy các hoá chất cấu tạo nên viên thuốc nhưng bạn vẫn tin và uống thuốc khi bịnh; không thấy vi trùng nhưng vẫn tin có vi trùng; lại chẳng có ai bây giờ từng thấy Hai Bà Trưng nhưng vẫn tin rằng có Hai Bà Trưng qua lời chứng của lịch sử v.v…
Đức Chúa Trời đã làm người qua Chúa Giê-xu và hơn hai ngàn năm nay, những người sống chung với Ngài đã làm chứng lại tiếp nối cho đến ngày nay, nếu đã tin có Hai Bà Trưng thì chắc chắn ta cũng phải tin Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời làm người. Khi tin thì ta sẽ kinh nghiệm được sự thực hữu của Chúa qua đời sống của chính mình.
Lời Chúa dạy: “Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; Vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài ” (Hê-bơ-rơ 11:6).