Kinh Thánh: Lu-ca 20:37-40
“Còn về sự kẻ chết sống lại, Môi-se đã cho biết trong câu chuyện về Bụi gai, khi người gọi Chúa là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, và Đức Chúa Trời của Gia-cốp. Vậy, Đức Chúa Trời không phải là Đức Chúa Trời của kẻ chết, nhưng của kẻ sống; vì ai nấy đều sống cho Ngài. Có mấy thầy thông giáo cất tiếng thưa Ngài rằng: Lạy thầy, thầy nói phải lắm. Họ không dám hỏi Ngài câu nào nữa.” (BTT)
Mặc dù người Sa-đu-sê đang cố gài bẫy Đức Chúa Jêsus về sự sống lại, nhưng Ngài đã dùng câu hỏi của họ làm cơ hội để dạy về bản chất của sự sống và sự chết. Điều đó cho thấy Ngài hoàn toàn tôn trọng Cựu Ước là sự mặc khải của Đức Chúa Trời, Đức Chúa Jêsus nhắc lại Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14-15 khi Đức Chúa Trời phán với Môi-se tại bụi gai cháy. Khi Môi-se hỏi về danh tính của Đức Chúa Trời, Chúa mô tả Ngài là Đấng Toàn Tại: “TA LÀ Đấng Tự Hữu Hằng Hữu”. Ngài cũng mô tả mối quan hệ của Ngài với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp ở thì hiện tại. Đức Chúa Jêsus giải thích điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời vẫn có mối quan hệ sống động với ba tộc trưởng, mặc dù họ đã chết và được chôn cất. Và vì vậy, Đức Chúa Jêsus giải thích rằng Môi-se tin rằng người chết sẽ được sống lại.
Sau khi Chúa Jêsus chứng minh từ Kinh Thánh Cựu Ước rằng sự sống lại của người chết là điều mà mọi người tin cậy nơi Đức Chúa Trời đều mong đợi, người Pha-ri-si rất vui mừng và khen ngợi câu trả lời của Ngài. Đối với người Sa-đu-sê (những người nghĩ rằng “chết là hết”), thì bằng chứng thực tế mạnh mẽ về sự phục sinh của Đấng Christ là điều không thể chống lại được chỉ sau đó vài ngày. Nhưng điều này sau đó dẫn đến một câu hỏi lớn hơn: “Nếu người chết trong thời Cựu Ước sống lại và Đấng Christ sống lại từ cõi chết, vậy còn những người khác thì sao?” Kinh Thánh nói rõ ràng rằng sự sống con người không bị dập tắt hoặc hủy diệt; mọi người sẽ sống lại trong Ngày Phán Xét và đối mặt với số phận đời đời của họ dựa vào cách họ đáp lại ân điển của Đấng Christ (Đa-ni-ên 12:2).
Lời dạy về sự bất tử của linh hồn cũng quan trọng như lời dạy rằng Đức Chúa Trời luôn hiện hữu. Các sách đầu tiên của Cựu Ước đã nói rõ điều đó (Gióp 19:25-27). Các trước giả Tân Ước đã dạy linh hồn tin Chúa là bất tử (I Cô-rinh-tô 15:38-44; Lu-ca 16:22-24); nhưng linh hồn không tin Chúa cũng vậy (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:7-9). Tuy nhiên, đó là một lời dạy không dễ chịu cho những người chưa nhận được ân điển của Đức Chúa Trời. Những người chống lại tình yêu của Đức Chúa Jêsus có thể hy vọng vào ý tưởng về thuyết tịch diệt hay thậm chí là sự đầu thai: nhưng Đức Chúa Jêsus loại bỏ cả hai ý tưởng này. Điều Ngài nói là một sự thúc đẩy mạnh mẽ để Cơ Đốc nhân chia sẻ sứ điệp Phúc Âm cho người bị hư mất (II Cô-rinh-tô 5:11). Chúng ta biết rằng không ai có thể thoát khỏi con mắt của một Đức Chúa Trời luôn hiện hữu hoặc thoát khỏi cuộc gặp gỡ cuối cùng với Ngài vào ngày cuối cùng. Đó là lý do tại sao điều quan trọng là đặt niềm tin của chúng ta vào Đức Chúa Jêsus Christ là Cứu Chúa và Chúa của chúng ta, được nương náu trong Ngài, chúng ta được an toàn khỏi Ngày Phán Xét; và nếu không có Ngài, sẽ không có hy vọng trong cõi đời đời.
Lạy Đức Chúa Trời Hằng Hữu, Cha Thiên Thượng yêu thương của con. Cảm ơn Ngài vì Ngài không bao giờ thay đổi, Ngài luôn hiện diện, và một ngày nào đó con sẽ gặp Ngài mặt đối mặt. Cảm ơn Ngài vì tất cả những người đã qua đời vẫn còn sống đối với Ngài và mọi người sẽ gặp Ngài để Ngài phán xét công bằng theo cách họ đáp lại ân điển của Đấng Christ. Con nhận thức rõ về đặc ân tuyệt vời khi được làm con của Ngài và hậu quả khủng khiếp cho những người chống lại tình yêu của Ngài. Xin giúp con trở thành một đại sứ kết quả của Thiên Đàng, có thể và sẵn sàng giải thích Phúc Âm của Ngài để những người khác biết Ngài yêu họ nhiều như thế nào và làm sao để nhận được sự tha thứ. Trong danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work