Người giàu dại dột
Kinh Thánh: Lu-ca 12:16-21 “Ngài lại phán cùng chúng lời ví dụ nầy: Ruộng của một người giàu kia sinh lợi nhiều lắm, người bèn tự nghĩ rằng: Ta phải…
Vua Hê-rốt đại đế
Tên “Hê-rốt” xuất hiện nhiều lần trong Kinh Thánh. Một độc giả bình thường có thể nghĩ rằng Hê-rốt có tuổi thọ rất cao với tư cách là một nhà cai trị.…
Đòi hỏi công bằng cách ích kỷ
Kinh Thánh: Lu-ca 12:13-15 "Bấy giờ, một người giữa dân chúng thưa rằng: Thưa thầy, xin biểu anh tôi chia gia tài cho tôi. Nhưng Đức Chúa Jêsus đáp rằng:…

Kinh Thánh: Mác 9:38-41

“Giăng thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, chúng tôi từng thấy có người lấy danh thầy mà trừ quỷ, thì chúng tôi đã cấm, vì họ không theo chúng ta. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Đừng cấm làm chi; vì chẳng ai cùng trong một lúc, vừa nhân danh ta làm phép lạ, vừa nói xấu ta được. Hễ ai không nghịch cùng ta là thuộc về ta. Còn ai nhân danh ta mà cho các ngươi một chén nước, vì các ngươi thuộc về Đấng Christ, quả thật, ta nói cùng các ngươi, người ấy sẽ không mất phần thưởng mình đâu.” (BTT)

Các biện pháp hạn chế là một phần trong hoạt động kinh doanh cơ sở hạ tầng. Mặc dù các biện pháp này khẳng định sẽ giúp đảm bảo “chất lượng”, nhưng chúng cũng có thể hàm chứa động cơ vụ lợi, đó là quảng bá cho những người muốn đề cao bản thân (và những người sử dụng mánh khóe trong kinh doanh). Đây có thể là một bức tranh biếm họa gay gắt, nhưng có phải tất cả các hiệp hội thương mại, chuyên gia, và nhà giáo dục hoàn toàn không vì tư lợi không? Động cơ hỗn tạp của họ rất khó phân định. Đó cũng là vấn đề của các môn đồ.

Lòng kiêu hãnh của mười hai môn đồ có thể vẫn còn bị tổn thương vì gần đây họ đã không đuổi được quỷ (Mác 9:17-18). Sau đó, họ thấy một người không quen biết nhân danh Chúa Jêsus đuổi quỷ, có vẻ như người đó đã thực hiện thành công. Bản năng của các sứ đồ tập sự là bảo vệ “thương hiệu Chúa Jêsus” bằng cách quở trách “chức vụ không giấy phép” của người kia, hay họ đang bảo vệ địa vị “được chọn” của chính họ? Họ phơi bày động cơ của mình khi tự hào nói với Chúa rằng họ đã cấm người đàn ông đuổi quỷ vì anh ta chưa được bổ nhiệm chính thức. Các môn đồ nghĩ rằng đó là lý do mà trước đó họ không đuổi được quỷ. Nhưng vấn đề của họ là sự kiêu ngạo thay vì không được ủy quyền cụ thể (Mác 9:28-29). Họ nghĩ rằng họ có thể hầu việc Đức Chúa Trời bằng sáng kiến riêng của họ thay vì thuận phục theo ý muốn của Ngài trong sự cầu nguyện.

Chúa Jêsus đã không đồng ý với đánh giá khắt khe của họ dành cho người đuổi quỷ và quở trách họ. Chúa đã biết tấm lòng của người thi hành chức vụ không giấy phép kia. Ông khiêm nhường và tin cậy Chúa Jêsus. Ông cũng nghĩ về Chúa Jêsus nhiều hơn bản thân. Ông nhân danh Chúa Jêsus chứ không phải chính mình. Trong khi đó, các sứ đồ tập sự lại tranh cãi với nhau xem ai là người lớn hơn hết (Mác 9:33-35). Sau đó, Ngài dạy về giá trị của tất cả sự phục vụ đích thực (là điều mà sau đó sẽ được Đức Chúa Trời Ba Ngôi “cấp phép” – I Cô-rinh-tô 12:7-11), trong đó danh và sự vinh hiển của Chúa Jêsus quan trọng hơn danh hoặc sự vinh hiển của người thực hiện chức vụ hoặc Hội Thánh. Đó là một bài học khác về sự khiêm nhường, nhưng được giảm nhẹ cách đầy yêu thương bởi lời hứa ban thưởng cho tất cả những ai phục vụ trong sự khiêm nhường, giống như Chúa Jêsus đã làm (Mác 10:42-45).

Có nhiều “mục vụ” và “Hội Thánh” Cơ Đốc nằm rải rác trên khắp thế giới. Đâu là điều mà Đức Chúa Trời quý trọng? Đó là những người có đức tin thật và lấy Đấng Christ làm trọng tâm trong sự phục vụ dù họ có những khác biệt (Phi-líp 1:18). Chúa sẽ ban thưởng cho những ai thuộc về Ngài, khi họ phục vụ với tấm lòng khiêm nhường. Mặc dù bảo vệ các mục vụ trước sự giảng dạy và thực hành sai lầm là điều đúng đắn, nhưng chúng ta đang đi trên một con dốc trơn trượt nếu chúng ta sử dụng tính chính xác về thần học làm chiếc mặt nạ che đậy lòng kiêu hãnh của mình. Động cơ phía sau những gì chúng ta làm cho Chúa hoàn toàn lộ ra trước mặt Ngài. Chúa sẽ giê sạch trấu khỏi lúa mì (Lu-ca 3:17). Ngài biết những người thuộc về Ngài (II Ti-mô-thê 2:19), và Ngài sẽ ban thưởng xứng đáng cho họ. Nhưng trước khi ngày sau rốt đó đến, những câu Kinh Thánh này nhằm cảnh báo chúng ta về mối nguy của việc xưng mình hầu việc Chúa nhưng thật ra là phục vụ bản thân cách kiêu ngạo. Đây lại là một lời nhắc nhở để chúng ta hạ mình dưới bàn tay quyền phép của Đức Chúa Trời, và không “nổi loạn” hay chiếm thế “thượng phong”, rồi Ngài sẽ nâng chúng ta lên vào thời điểm Ngài lựa chọn (I Phi-e-rơ 5:6).

Lạy Cha Thiên Thượng, con cảm ơn Ngài vì cách Ngài sử dụng nhiều tín hữu khác nhau để phục vụ Ngài và Hội Thánh Ngài trên khắp thế giới. Xin tha thứ cho con khi động cơ của con là yêu bản thân, giả vờ tận hiến cho Ngài. Xin giúp con tôn kính những ai mà Ngài quý trọng, và tạo điều kiện để họ phục vụ như được kêu gọi; và xin giúp con có động cơ trong sáng để sự phục vụ của con làm vinh hiển Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Thu Hồng

Recent Posts

Người giàu dại dột

Kinh Thánh: Lu-ca 12:16-21 “Ngài lại phán cùng chúng lời ví dụ nầy: Ruộng của…

16 giờ ago

Vua Hê-rốt đại đế

Tên “Hê-rốt” xuất hiện nhiều lần trong Kinh Thánh. Một độc giả bình thường có thể nghĩ…

21 giờ ago

Đòi hỏi công bằng cách ích kỷ

Kinh Thánh: Lu-ca 12:13-15 "Bấy giờ, một người giữa dân chúng thưa rằng: Thưa thầy,…

2 ngày ago

Đấng duy nhất ban cho sự cứu rỗi

“Có chi bôi sạch lòng ô nhơ? Có chi che đậy bao tội tình? Đánh…

2 ngày ago

Chuẩn bị cho điều xấu nhất

Kinh Thánh: Lu-ca 12:11-12 "Khi người ta đem các ngươi đến nhà hội, trước mặt…

3 ngày ago

Tội không thể dung thứ

Kinh Thánh: Lu-ca 12:10 "Ai nói nghịch cùng Con người, thì sẽ được tha; song…

5 ngày ago