Kinh Thánh: Lu-ca 11:52-54
“Khốn cho các ngươi, là thầy dạy luật, vì các ngươi đã đoạt lấy chìa khóa của sự biết, chính mình không vào, mà người khác muốn vào, lại ngăn cấm không cho! Khi Đức Chúa Jêsus ra khỏi đó rồi, các thầy thông giáo và người Pha-ri-si bèn ra sức ép Ngài dữ tợn, lấy nhiều câu hỏi khêu chọc Ngài, và lập mưu để bắt bẻ lời nào từ miệng Ngài nói ra.” (BTT)
Hầu hết mọi người đều từng một lần làm thất lạc chìa khóa. Đôi khi họ vô tình đánh mất chìa khóa trên thuyền, trên cánh đồng rộng lớn, hoặc trên phương tiện giao thông công cộng. Nhưng chỉ có kẻ dại mới cố tình vứt bỏ chiếc chìa khóa mà họ sẽ cần đến. Trong những câu Kinh Thánh này, Chúa Jêsus đang nói với người Pha-ri-si và các thầy thông giáo rằng thay vì quý trọng lẽ thật của Đức Chúa Trời và chia sẻ với người khác, họ lại từ chối chấp nhận con đường của Đức Chúa Trời và từ chối đi qua cánh cửa cứu rỗi của Ngài. Tệ hơn nữa, họ còn vứt bỏ chìa khóa của cánh cửa để những người mà họ dẫn dắt cũng không thể đến với Đức Chúa Trời.
Trong ký thuật của Ma-thi-ơ, Chúa Jêsus buộc tội họ đã đóng sầm cánh cửa vào nước Đức Chúa Trời trước mặt người khác (Ma-thi-ơ 23:13). Mọi người muốn được vào, nhưng các nhà lãnh đạo tôn giáo từ chối nói cho họ biết về Phúc Âm. Đây là lời tuyên bố gay gắt đối với những nhà thần học hàng đầu này, họ nhận ra rằng Ngài đang buộc tội họ. Nhưng có một logic tuyệt vời trong những điều Chúa đang nói.
Không ai có thể dạy điều họ không hiểu, hay giới thiệu mọi người với ai đó mà họ không biết. Mặc dù các nhà lãnh đạo tôn giáo phải là những người mở cửa cung điện của Đức Chúa Trời nhưng họ hoàn toàn không đủ năng lực vì họ không có mối quan hệ cá nhân với Đấng Tạo Hóa của họ (Giăng 8:19). Lời buộc tội của Chúa Jêsus đầy đau buồn. Bản thân những người giữ cửa thiên đàng không được vào và họ đang ngăn cản những người khác gia nhập gia đình của Đức Chúa Trời.
Những người duy nhất có thể giúp mọi người gặp gỡ Đức Chúa Trời là những người đã có mối quan hệ với Ngài thông qua Đức Chúa Jêsus Christ. Những người giảng dạy có thể giải thích sự thật về Chúa Jêsus, nhưng chỉ những ai biết Ngài mới có thể giới thiệu Ngài với người khác. Còn những ai không chịu quy phục thẩm quyền của Ngài, thì dù họ có thông minh cách mấy cũng không bao giờ có thể giúp những người nổi loạn tìm thấy tình yêu và lòng thương xót của Ngài. Những người như vậy có vẻ ngoài tin kính nhưng chẳng hề kinh nghiệm quyền năng biến đổi của Đấng Christ, Phao-lô bảo Ti-mô-thê phải tránh xa những người như vậy (II Ti-mô-thê 3:5). Nhưng đối với những người biết mình được cứu bởi huyết báu của Đấng Christ, họ có trách nhiệm lớn lao là phải truyền lại Phúc Âm (chìa khoá của sự cứu rỗi) cho người khác tại bất cứ nơi nào họ sống, làm việc hoặc đi du lịch. Hãy thử làm điều đó ngay hôm nay.
Kính lạy Cứu Chúa. Con rất biết ơn Chúa vì Ngài không để con chơi vơi trong đời này mà không biết đến Ngài. Tạ ơn Ngài vì sự rõ ràng của Phúc Âm đã kết án tội lỗi con và thúc giục con ăn năn để trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Nhưng con rất tiếc khi qua lời nói hoặc hành động của con, những người khác đã quay lưng lại với nước Ngài. Xin giúp con nhận ra trách nhiệm của con là rao truyền về quyền năng của Đấng Christ trong cuộc sống của con và chia sẻ Tin Lành của Đấng Christ qua việc làm chứng cho người khác. Trong một thế giới có nhiều tiếng nói, nguyện xin Chúa giúp con sống và nói thật về Đấng Cứu Thế của con và thu phục nhiều người đến với Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work