Kinh Thánh: Lu-ca 9:49-50
“Giăng cất tiếng nói rằng: Thưa thầy, chúng tôi từng thấy có kẻ nhân danh thầy mà trừ quỷ; chúng tôi đã cấm họ, vì không cùng chúng tôi theo thầy. Nhưng Đức Chúa Jêsus phán rằng: Đừng cấm họ, vì ai không nghịch cùng các ngươi, là thuận với các ngươi.” (BTT)
Mười hai môn đồ biết rằng họ là những người đặc biệt đối với Chúa Jêsus. Ngài đã chọn họ và huấn luyện họ trở thành sứ đồ của Ngài. Họ thực sự được Chúa yêu thương và lựa chọn (Lu-ca 6:12-16). Nhưng họ tự cho rằng họ là những người duy nhất đặc biệt, và do đó không ai khác có quyền nhân Danh Chúa Jêsus để thi hành mục vụ. Mặc dù Chúa Jêsus vừa mới quở trách họ vì đã tranh cãi xem ai là người lớn nhất trong số họ (Lu-ca 9:46-48), nhưng một lần nữa họ lại khẳng định tính độc nhất của mình, lần này là với tư cách một nhóm sứ đồ tập sự được lựa chọn.
Có lý do để họ cho mình là độc nhất với tư cách là những sứ đồ đầu tiên của Hội Thánh trong tương lai. Tất cả họ đã theo Chúa Jêsus từ khi Ngài chịu phép báp-têm cho đến khi Ngài thăng thiên, họ đều đã chứng kiến sự phục sinh của Ngài (Công vụ 1:21-22). Họ là nền tảng của Hội Thánh cùng với các tiên tri trong Cựu Ước và Đức Chúa Jêsus Christ, Đấng mà tất cả họ đều tin cậy (Ê-phê-sô 2:20). Các sứ đồ có nhiệm vụ xây dựng và rao giảng đạo thật (Tít 1:9). Nhưng việc phục vụ Đức Chúa Jêsus Christ không phải là độc quyền của họ. Đó phải là đặc ân của mỗi tín đồ, phục vụ Chúa theo những cách khác nhau trong nhiều thế kỷ tới.
Khi phát hiện một người đang nhân Danh Chúa Jêsus trừ quỷ, các môn đồ đã cố gắng ngăn cản mục vụ của anh ta vì anh ta không phải là một trong mười hai môn đồ. Một lần nữa, Chúa Jêsus phải quở trách họ. Nếu ai đó nhân Danh Chúa Jêsus, tin rằng Chúa Jêsus có quyền năng và thẩm quyền để hành động, thì họ cũng đang cùng làm việc với Đức Chúa Trời. Chỉ những ai thật sự tin Chúa Jêsus là Đấng Cứu Thế của thế gian mới dám dùng Danh Chúa Jêsus (Công vụ 19:13-16). Chỉ riêng Danh đó đã đánh dấu những ai thuộc về Chúa. Những người phủ nhận Danh Ngài không có chỗ trong mục vụ Phúc Âm (Công vụ 8:21).
Nhưng qua nhiều thời đại, Hội Thánh đã lặp lại sai lầm tương tự khi “chuyên nghiệp hóa” mục vụ. Nhiều người có tấm lòng tốt và đức tin chân thành đã không được đại diện cho Đấng cai trị thời gian và cõi đời đời. Mặc dù việc đảm bảo trật tự trong Hội Thánh và đảm bảo giáo lý chân chính được giảng dạy là điều quan trọng, nhưng những nhà truyền giáo chuyên nghiệp (những mục sư, truyền đạo, giáo sĩ có nhận thù lao) nên cẩn thận tạo điều kiện cho mọi thành viên có ân tứ được huấn luyện và khuyến khích tham gia mục vụ. Vai trò của họ là “để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch” (Ê-phê-sô 4:11-12). Điều cốt yếu là “Danh Chúa Jêsus”: những ai yêu mến Danh Ngài và khiêm nhường đặt mình dưới thẩm quyền Ngài đều trở thành môn đồ cần được trao cơ hội để phục vụ Chúa.
Kính lạy Chúa! Con yêu Ngài và con tin Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cứu Thế và Chúa của con. Con biết rằng có nhiều cách để con có thể phục vụ Ngài, vì vậy xin Chúa giúp con hiểu được cách mà Ngài muốn con phục vụ trong Danh Chúa Jêsus. Xin Chúa giúp đỡ “những nhà truyền giáo chuyên nghiệp” hiểu được vai trò của họ là tạo điều kiện cho các tín đồ phục vụ Ngài, và xin Chúa giúp Hội Thánh của Ngài phát triển khi chúng con hỗ trợ và khích lệ những người khác, ngay cả khi họ phục vụ Ngài theo cách khác với chúng con. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work