Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 18:12-14
“Các ngươi tưởng thế nào? Nếu người nào có một trăm con chiên, một con bị lạc mất đi, thì há chẳng để chín mươi chín con lại trên núi, mà đi kiếm con đã lạc mất sao? Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu người kiếm lại được, thì lấy làm vui mừng về con đó hơn chín mươi chín con không lạc. Cũng thể ấy, Cha các ngươi ở trên trời không muốn cho một đứa nào trong những đứa trẻ nầy phải hư mất.” (BTT)
Chúa Jêsus tiếp tục với lời dạy của Ngài về việc không nên khinh thường “những đứa trẻ”. Chúa Jêsus không chỉ nói về những đứa trẻ mà còn nói về những người lớn, là người tin cậy và phục tùng thẩm quyền của Ngài… “những đứa trẻ trong vương quốc của Ngài”. Vì vậy, Ngài nhấn mạnh sự giảng dạy bằng ẩn dụ này.
Hình ảnh trong ẩn dụ sẽ được hiểu cách dễ dàng trong nền kinh tế nông nghiệp. Chiên là những khoản đầu tư sống động. Chúng đến với chủ bầy chiên mà không tốn tiền vì chúng được sinh ra trong chuồng của chủ. Tuy nhiên, họ mất rất nhiều thời gian và công sức để nuôi và chăm sóc đàn chiên cho đến lúc nhận ra giá trị gia tăng khi bán chúng. Con chiên nào đi lạc cũng đều đáng được tìm kiếm. Một con chiên bị lạc không chỉ có nguy cơ bị chết vì sói, mà chủ trang trại còn sẽ mất khoản đầu tư của mình.
Không có người chăn chiên hiểu biết nào lại nói rằng không có vấn đề gì khi đàn chiên của mình bị giảm bớt. Tất nhiên là có vấn đề. Vấn đề không phải là quyền lợi của con vật mà là quyền sở hữu hợp pháp. Vì vậy, bản thân chủ sở hữu sẽ tiếp tục tìm kiếm con chiên đi lạc cho đến khi ông ta tìm thấy nó. Tìm được chiên lạc là niềm vui rất lớn; và chủ sẽ có mối liên hệ đặc biệt với con chiên đó hơn là với những con còn lại trong bầy. Đó cũng là phản ứng của Đức Chúa Cha. Đức Chúa Trời quan tâm sâu sắc đến tất cả những người được sinh ra trên thế giới mà Ngài tạo dựng và không muốn bất kỳ ai bị hư mất (2 Phi-e-rơ 3:9). Đó là lý do tại sao Chúa Jêsus đến, để đem nhiều trẻ em đến hưởng vinh quang của Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 2:10), cũng là để làm vui lòng Đức Chúa Trời khi Ngài thiết lập mối liên hệ với chúng (Lu-ca 15:7).
Nhưng lưu ý rằng sự giải cứu này không vì ích lợi của bầy chiên, nhưng vì lợi ích của Đức Chúa Cha, Đấng giành lại quyền sở hữu thực sự đối với những gì thuộc về Ngài. Cho rằng sự cứu rỗi là vì lợi ích của người được cứu là một sai lầm phổ biến. Dĩ nhiên cũng có lợi ích lớn, nhưng vẫn nhỏ bé so với niềm vui của Đức Chúa Trời khi Ngài tái lập Chủ quyền của Ngài trên sự sáng tạo. Cơ Đốc nhân chỉ vui vẻ trong các ơn phước của sự cứu rỗi có thể bị cám dỗ lạm dụng ân điển của Đức Chúa Trời, nhưng những tín hữu trưởng thành biết rằng họ đã được giải cứu với giá rất đắt và có nghĩa vụ phải sống sao cho đẹp lòng Đức Chúa Trời (1 Cô-rinh-tô 6:20).
Lạy Đức Chúa Trời, cảm ơn Ngài vì đã cứu con. Xin Chúa tha thứ vì con đã lạm dụng ân điển của Ngài, vì nghĩ rằng tất cả chỉ là để tôn vinh con; con không hiểu rằng Ngài được tôn vinh khi con chấp nhận thẩm quyền của Chúa trên cuộc đời của con. Xin hãy giúp con sống theo cách mà Ngài sẽ ưa thích, và cả thiên đàng sẽ vui mừng khi Ngài biến đổi cuộc đời con, khiến con trở thành tài sản cho vương quốc của Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work