Kinh Thánh: Lu-ca 7:3-6
“Nghe nói Đức Chúa Jêsus, bèn sai mấy trưởng lão trong dân Giu-đa xin Ngài đến chữa cho đầy tớ mình. Mấy người đó đến cùng Đức Chúa Jêsus, mà nài xin rằng: Thầy đội thật đáng cho thầy nhậm điều nầy; vì người yêu dân ta, và đã cất nhà hội cho chúng tôi. Đức Chúa Jêsus bèn đi với họ.” (BTT)
Nhiều người nghĩ rằng người tốt xứng đáng được nhận những điều tốt lành, và ngược lại người xấu thì đáng phải nhận những điều tồi tệ. Các nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái nghĩ rằng thầy đội này đáng được Chúa Jêsus quan tâm và chữa lành cho đứa đầy tớ của ông. Mặc dầu họ không nói điều gì tốt đẹp về Chúa Jêsus, nhưng họ sẵn sàng “ủng hộ” quyền năng chữa lành của Chúa để người thầy đội thân thiện và có tầm ảnh hưởng tiếp tục đứng về phía họ. Người thầy đội La Mã chắc hẳn rất tôn trọng cách sống và các tập tục tôn giáo của người Do Thái, ông thậm chí còn sắp xếp để xây một nhà hội mới tại thành Ca-bê-na-um. Nhưng điều đáng nói là ông có xứng đáng được nhận ân huệ từ Chúa Jêsus không?
Không! Người thầy đội biết rõ ông không xứng đáng với bất kỳ điều gì đặc biệt từ Chúa Jêsus cả, thậm chí ông còn nhờ người báo với Chúa đừng đến nữa (Lu-ca 7:6). Bất kể điều gì Chúa Jêsus có thể làm cho ông, người thầy đội biết chắc ông không xứng đáng nhận điều đó. Nghịch lý thay, chính vì lý do này mà ông lại được nhận ân điển, Đức Chúa Trời đã bày tỏ lòng nhân từ kỳ diệu để đáp ứng nhu cầu thiết thực của chúng ta. Ân điển là điều không ai xứng đáng có được, nhưng được ban cách nhưng không cho những ai biết rằng họ không bao giờ xứng đáng với ân huệ của Chúa. Ân điển đó không đến từ bất cứ điều gì khác, chỉ duy Đức Chúa Trời sẵn sàng ban cho chúng ta và chúng ta sẵn lòng nhận lấy để danh Chúa được cả sáng.
Tuy nhiên, vẫn có nhiều người nghĩ lý do đó quá đơn giản. Họ cố gắng làm nhiều điều tốt nhưng cuối cùng chính họ lại thất vọng. Trái lại, trong Lu-ca 18:9-14, Chúa đã tiếp nhận người thâu thuế đấm ngực mà rằng: “Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy tôi, vì tôi là kẻ có tội”, trong khi nhà lãnh đạo tôn giáo tự cho mình là công bình thì không được tiếp nhận.
Giống như thầy đội, nếu bạn nghĩ Đức Chúa Trời không thể nhân từ với bạn và bạn xứng đáng chịu hình phạt, thì bạn sẽ được Ngài giúp đỡ: chỉ cần nhận điều đó từ Chúa Jêsus. Nếu đây là trường hợp của bạn bè hoặc đồng nghiệp của bạn, hãy khích lệ họ đến với Chúa Jêsus. Chúa không sắm chỗ trong vương quốc của Ngài cho những người tự nghĩ mình xứng đáng được ở đó, nhưng Chúa ban quyền công dân Thiên Quốc đời đời cho những ai thừa nhận họ không có gì để khoe mình, nhưng sẵn sàng tin cậy sự thương xót của Đức Chúa Trời và nhận ân điển Ngài (Ê-phê-sô 2:8-9).
Lạy Chúa nhân từ, Ngài thật giàu lòng nhân từ đối với những người không xứng đáng nhận ân huệ của Ngài. Con cảm ơn Chúa vì ân điển Ngài ban cho con. Xin Chúa tha thứ cho con khi con còn chần chừ chưa tiếp nhận sự nhân từ nơi Chúa. Con đã rất tự phụ và nghĩ rằng con có thể tự xoay xở mọi việc mà không cần đến quyền năng Ngài. Nhưng sự thật là con không hề xứng đáng, và con cần sự nhân từ, thương xót của Chúa biết bao. Xin Chúa giúp con đến với Chúa với đôi bàn tay trắng và tấm lòng sẵn sàng tiếp nhận, không phải bởi vì con xứng đáng mà là vì Chúa Jêsus là Đấng đáng được tôn vinh. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work