Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Chiếc dù đỏ

Bên sườn đồi, một ngôi làng nhỏ đang phải gánh chịu nạn hạn hán kéo dài nhất từ trước đến nay. Đã qua mùa khô từ lâu mà không có lấy một giọt mưa. Mặt trời tỏa sức nóng như thiêu đốt vạn vật, đến những làn gió cũng phả vào người hơi nóng hừng hực. Mặt đất đã bắt đầu nứt nẻ, khiến bao cánh đồng lương thực và hoa màu héo khô.

Người dân trong làng buồn bã, lo âu trước dấu hiệu của một mùa thu hoạch thất bại. Họ lo sợ cuộc sống của mình rồi đây cũng sẽ bị đe dọa một khi không còn nước để dùng.
Trong hoàn cảnh ấy, ông Mục sư của làng mới kêu gọi toàn thể mọi người hãy đến nhà thờ để cùng dự một buổi nhóm cầu nguyện đặc biệt xin Chúa ban mưa xuống đất, cứu hoa màu khỏi bị cháy khô.

Rất nhiều người đã đến, vị Mục sư đứng ở cổng nhà thờ, chào đón tất cả mọi người khi họ bước vào bên trong. Khi nhà thờ đông đảo dần, Mục sư bước về phía tòa giảng để chuẩn bị mở đầu buổi nhóm. Mục sư nhìn quanh và thấy ai nấy vẫn đang bàn tán rôm rả dọc các dãy ghế, một số người đang chào hỏi nhau. Ông bước đến bục giảng và nghĩ đến việc phải giữ mọi người yên lặng để bắt đầu buổi nhóm.

Mắt ông Mục sư lướt nhìn khắp ngôi nhà thờ trong khi ông cất tiếng đề nghị mọi người giữ yên lặng. Bất ngờ, mắt ông dừng lại hàng ghế đầu, nơi ông chú ý thấy một cô bé quỳ gối ngay hàng ghế đầu tiên. Cô bé đang cầu nguyện – bình thản giữa đám đông ồn ào. Khuôn mặt cô bé ánh lên một vẻ hồi hộp, vui thích. Ngay cạnh cô bé là một chiếc dù màu đỏ dựng thẳng, như sẵn sàng để được sử dụng. Không ai khác trong nhà thờ hôm ấy mang dù. Ông trìu mến ngắm nhìn khuôn mặt ngây thơ, đáng yêu nhưng tràn đầy niềm tin của cô bé, lòng xúc động vô cùng.

Buổi cầu nguyện cuối cùng cũng diễn ra và kết thúc trong sự nôn nóng của phần đông những người tham dự. Khi họ đang vội vàng chuẩn bị trở về nhà thì lạ thay, một cơn mưa ào tới. Tất cả đều hò reo, vui mừng vì bao trông ngóng suốt thời gian qua cuối cùng đã trở thành hiện thực.

Chợt mọi người lặng yên, bối rối nhường đường cho cô bé với khuôn mặt rạng ngời, cầm trên tay chiếc dù màu đỏ nhẹ nhàng buớc ra làn mưa.

Tất cả đều đến nhà thờ để cầu nguyện xin Chúa cho mưa xuống, tuy nhiên chỉ có một mình cô bé nhỏ đến với lòng mong đợi Chúa sẽ trả lời mà thôi.

Suy gẫm:
Chúng ta lắm lúc cũng có thái độ như những người dân làng kia, cầu nguyện rất nhiều, nhưng lại không thật lòng tin cậy Chúa sẽ trả lời. Có khi chúng ta thầm trách sao Chúa không trả lời, không giải quyết nan đề của mình, nhưng chính thái độ không tin ấy là nguyên nhân khiến lời cầu nguyện không được nhậm.

Là con cái Chúa, chúng ta phải hiểu rằng: Chúa sẽ trả lời theo cách và thời điểm của Ngài. Còn việc của chúng ta là phải tin cậy và trông đợi nơi Ngài với niềm tin thật. Có như vậy cuộc đời chúng ta mới kinh nghiệm được tình yêu thương và sự trả lời cầu nguyện tuyệt diệu từ Cha Thiên thượng.

“Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình đương trông mong, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy.” Hê-bơ-rơ 11: 1

Nguồn: Sưu tầm

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2023. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn