Sách Ô-sê có 14 chương, là sách đầu tiên trong các sách tiểu tiên tri trong Cựu Ước, tuy ngắn ngủi nhưng chứa đựng rất nhiều sự dạy dỗ sâu sắc, bày tỏ tình yêu quá “cao, sâu, rộng, dài” của Đức Chúa Trời đối với con người qua Chúa Cứu Thế Jêsus (Rô-ma 8:37-39).
Trong phạm vi giới hạn của bài học nầy, chúng ta cùng suy gẫm đôi điều để được nhắc nhở, tỉnh thức, sống thánh khiết, vâng lời Chúa, yêu Chúa thiết tha hơn khi kinh nghiệm tình yêu thương quá lớn lao của Đức Chúa Trời ban cho chúng ta.
I. TÌM HIỂU ĐÔI NÉT VỀ CHỨC VỤ CỦA Ô-SÊ:
“Ô-sê” là con của Bê-ê-ri. Có nghĩa là “Sự cứu rỗi”, ông cũng sống theo đúng ý nghĩa của tên mình, ông đã nói tiên tri về sự cứu rỗi của Đức Giê-hô-va cho dân Y-sơ-ra-ên.
“Ô-sê” là tiên tri cho vương quốc phía Bắc là nước Y-sơ-ra-ên, trong lúc Giê-rô-bô-am II (con của Giô-ách) làm vua Y-sơ-ra-ên – cũng đang thời với Ô-xia, Giô tham, A-cha, Ê-xê-chia là các vua nước Giu-đa, khoảng năm 753 TC – 722 TC (Ô-sê 1:1; II Các vua 15-18).
Giê-rô-bô-am là một vị vua xấu xa của Y-sơ-ra-ên và đất nước đang trải qua giai đoạn khó khăn khi Ô-sê thi hành chức vụ. Họ quá bận rộn với cuộc sống và hưởng thụ những lạc thú của cuộc đời đến nỗi không còn dành chút thời gian hay tư tưởng nào cho Chúa.
“Ô-sê” là một sứ giả trẻ trong đất nước Y-sơ-ra-ên – vương quốc miền bắc. Ông phải đối diện bối cảnh xã hội và tinh thần, thuộc linh sa sút. Sứ điệp của ông được chào đón bằng sự khinh miệt, buộc tội ông vì ông cảnh báo họ rằng Đức Chúa Trời sẽ đem quân A-sy-ri đến tàn sát và tiêu diệt họ, nếu họ không ăn năn trở lại cùng Đức Chúa Trời.
“Ô-sê” là người được Đức Chúa Trời truyền:
– Phải đi cưới một người vợ gian dâm. Và con cái ngoại tình (1:2).
– Phải yêu một người vợ đã có tình nhân, bà là một dâm phụ (3:1).
– Tên các con của Ô-sê cũng do Đức Giê-hô-va đặt cho (câu 4, 6, 9).
II. THÁCH THỨC TRONG CHỨC VỤ:
Dân Y-sơ-ra-ên đã không trung tín với Đức Chúa Trời, họ không vâng giữ mạng lịnh Ngài, họ thờ lạy thần tượng là điều Chúa nghiêm cấm nên Ngài đã gởi lời cảnh báo cho họ qua các tiên tri như Ê-li, Ê-li-sê…, nhất là tiên tri A-mốt, nhưng họ không chịu lắng nghe.
Vì thế, nên Ngài tiếp tục sai Ô-sê mang theo lời kêu gọi cuối cùng, thúc giục họ ăn năn, từ bỏ sự thờ lạy thần tượng mau trở về cùng Đức Chúa Trời, nhưng tiếc thay họ đã không vâng lời.
Giờ đây, Đức Chúa Trời yêu cầu Ô-sê bày tỏ sứ điệp của mình qua việc:
– Ông phải đi cưới một người vợ ngoại tình, gian dâm, không chung thủy với ông, và ông phải yêu thương người vợ đó! Một mạng lịnh không bình thường, rất khó hiểu, khó chấp nhận. Rồi ông đã cưới người nữ ấy; đó là Gô-me, con gái của Đíp-la-im (1:2, 3).
– Họ đã sanh ba người con, và đặt tên theo Chúa truyền bảo:
- Người con trai lớn tên là Git-rê-ên – “Đức Chúa Trời làm cho tản lạc”, “bị ruồng bỏ”. Nhắc đến một vết nhơ trong Y-sơ-ra-ên: Hoàng hậu Giê-sa-bên độc ác đã bị Đức Chúa Trời đoán phạt, bị ném qua cửa sổ, chết trong đám ruộng và bị lũ chó ăn thịt, tên của đám ruộng từ đó đã trở thành Git-rê-ên, một cái tên sỉ nhục cho Y-sơ-ra-ên.
- Người con gái sinh ra cho Ô-sê và Gô-me được Chúa đặt tên là Lô-Ru-ha-ma – “không được yêu thương”. Đã hàng trăm năm qua Đức Chúa Trời kiên nhẫn chờ đợi họ ăn năn trở về với Chúa, giờ đây Chúa cảnh báo rằng Ngài sẽ rút lại giao ước yêu thương của Ngài vì cớ sự bướng bỉnh, dấy nghịch và bất trung của Y-sơ-ra-ên.
- Khi bé gái này thôi bú, Gô-me lại mang thai và sanh con thứ hai là một bé trai, được Chúa đặt tên là Lô-Am-mi – “không phải dân ta”. Đức Chúa Trời không còn công nhận Y-sơ-ra-ên là thuộc về Ngài nữa!
Chúa đã phán rằng khi Ngài đặt tên những đứa trẻ nầy là lời cảnh báo cho dân Y-sơ-ra-ên, sự đoán phạt chỉ tạm thời. Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót và nhân từ sẽ nhóm hiệp dân Ngài và công nhận họ như lời Ngài hứa (2:23).
III. BÀI HỌC CHO Ô-SÊ VÀ DÂN Y-SƠ-RA-ÊN:
Chúa bảo Ô-sê lấy một người vợ ngoại tình (1:2), giống như việc Đức Chúa Trời đã “kết hôn” với Y-sơ-ra-ên, một dân ngoại tình thuộc linh. Ô-sê cũng phải cưới một phụ nữ không chung thủy với ông và phải tiếp tục yêu thương người nữ ấy như Đức Chúa Trời đã yêu thương Y-sơ-ra-ên bất trung với Ngài (2-3), họ đã phạm tội kinh khiếp đó là lìa bỏ Đức Chúa Trời mà chạy theo các thần khác nhất, là Ba-anh, thần của người Ca-na-an.
Người vợ ngoại tình lại tiếp tục phản bội (3:1) dù ông đã rất yêu thương chấp nhận, nên giờ đây Ô-sê rất đau lòng, khiến cho những sứ điệp của ông thắm đầy nước mắt khi tình cảnh gia đình quá đắng cay, luôn tha thiết kêu gọi dân Y-sơ-ra-ên mau ăn năn trở về cùng Đức Chúa Trời.
Tình trạng của Gô-me đã rơi xuống tận nơi thấp hèn, trong vũng bùn nhơ bẩn của tủi nhục bần cùng, bán mình trong chợ nô lệ. Ô-sê đã chuộc nàng và đem về nhà rồi tiếp tục yêu thương nàng một lần nữa! Một câu chuyện tình của Ô-sê với Gô-me cho thấy tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho các dân tộc đang sống trong tội lỗi, nô lệ cho sự tối tăm tuyệt vọng. Chúa Giê-xu đã trả giá bằng chính mạng sống Ngài để cứu chuộc nhân loại khiến chúng ta trở thành “cô dâu của Ngài”, là Hội Thánh của Ngài.
Gô-me – người vợ ngoại tình, đại diện cho đất nước Y-sơ-ra-ên lìa bỏ Đức Chúa Trời. Ba người con của nàng đại diện cho dân Y-sơ-ra-ên không tôn kính, không thờ phượng Đức Chúa Trời. Còn Ô-sê thì hết mực yêu thương và chung thủy đại diện cho Đức Chúa Trời.
IV. BÀI HỌC CHO CHÚNG TA:
Dầu chúng ta xấu xa tội lỗi thế nào, thì Đức Chúa Trời vẫn lấy sự yêu thương đời đời mà yêu chúng ta, Ngài đã lấy sự nhân từ mà kéo chúng ta đến để phục hồi địa vị cho chúng ta là con cái Đức Chúa Trời như lời Ngài hứa: “Ta sẽ chữa lành sự bội nghịch của chúng, Ta sẽ lấy lòng tốt mà yêu chúng nó…” (14:4).
Tội “ngoại tình” không nên xem là nguyên nhân dẫn đến ly dị, nhưng là nguyên cớ để tha thứ, hãy hết sức tìm cách giảng hòa. Dù thể nào cũng cần tiếp tục yêu thương và tha thứ cho người bạn đời không chung thủy.
Khi chúng ta yêu chuộng hay xem điều gì đó trong cuộc đời mình là “thần tượng”, chúng ta đang phạm tội ngoại tình thuộc linh như dân Y-sơ-ra-ên khi xưa đã phạm. Ngày nay, tội thờ lạy hình tượng thường xảy dưới nhiều hình thức, xin Chúa cho chúng ta thận trọng để đừng mắc mưu ma quỉ (I Giăng 2:15-17).
Ô-sê rất đau đớn vì người vợ bất trung của mình thể nào, thì Đức Chúa Trời cũng rất đau lòng muôn phần hơn khi chúng ta cứ sống trong tội lỗi, đi theo đường riêng, làm theo lối cũ, quay lưng lìa bỏ Ngài…
“Hãy trở lại cùng Đức Chúa Trời vì Ngài tha thứ dồi dào” (I Giăng 1:9).
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)