Đáp: Kinh Thánh thực sự không đưa ra bất kỳ hướng dẫn cụ thể nào cho Cơ Đốc nhân khi nói đến khiêu vũ. Tuy nhiên, khiêu vũ chắc chắn đã được nhắc đến trong Kinh Thánh qua những câu chuyện về dân Chúa.
Trong Xuất Ê-díp-tô Ký 32:6, 19-25, trong lúc Môi-se ở trên núi nói chuyện với Đức Chúa Trời thì dân Y-sơ-ra-ên đã đúc và dựng một thần tượng và bắt đầu nhảy múa xung quanh tượng đó. Điều này dẫn đến sự “vui chơi,” “đùa bỡn” (TTHĐ) (c. 6) và “buông tuồng” “phóng đãng” (c.25 có nghĩa là “mất kiểm soát” trong một số bản dịch). Vậy, rõ ràng đây không phải là một điệu nhảy hay!
Tuy nhiên, trong 2 Sa-mu-ên 6:12-16, Vua Đa-vít “nhảy múa hết sức tại trước mặt Đức Giê-hô-va” để mừng Hòm Giao Ước được đưa về Giê-ru-sa-lem. Đây chắc chắn là một điệu nhảy hay!
Bản thân khiêu vũ không bị coi là tội lỗi, tuy nhiên, có một số nguyên tắc Kinh Thánh cần ghi nhớ khi muốn khiêu vũ:
- Đúng thời điểm: Truyền đạo 3:1 và 4 ghi lại mọi sự dưới bầu trời đều có thời điểm, đều có định kỳ, tức là mọi việc đều có lúc thích hợp và lúc không thích hợp, kể cả việc khiêu vũ. Hãy suy nghĩ về thời gian, địa điểm và tình huống khi quyết định xem đây có phải là điều Cơ Đốc nhân nên làm hay không.
- Tôn vinh Đức Chúa Trời bằng thân thể của mình: Kinh Thánh có chép, “Anh em không biết rằng thân thể anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, Đấng mà Đức Chúa Trời đã ban cho anh em sao? Anh em cũng không còn thuộc về chính mình nữa, vì anh em đã được mua bằng giá rất cao. Vậy, hãy dùng thân thể anh em mà tôn vinh Đức Chúa Trời” (I Cô-rinh-tô 6:19,20-TTHĐ). Từ ánh sáng Lời Chúa, thân thể chúng ta thuộc về Đức Chúa Trời. Vì vậy, mọi việc chúng ta làm với thân thể mình đều phải tôn vinh Ngài. Nếu chúng ta khiêu vũ chỉ để thu hút sự chú ý đến cơ thể mình thì chúng ta đang phạm tội khi cố gắng lôi kéo những người xung quanh về mặt tình dục. Hơn nữa, Phao-lô kể loại tội lỗi đã phạm trong điệu nhảy dâm đãng khi ông nói về “các việc làm của xác thịt” (Ga-la-ti 5:19-21). Hai từ liệu trong danh sách tội lỗi mô tả khiêu vũ hiện đại này là “luông tuồng” và “mê ăn uống.”
- Luông tuồng (lewdness) được định nghĩa là “những cử động cơ thể không đứng đắn, cách cư xử không đứng đắn đối với nam và nữ.” Đây là lời mô tả các chuyển động của cơ thể nhằm mục đích khiến một người có những suy nghĩ không trong sạch, cũng như một số điệu nhảy liên quan đến việc xử lý cơ thể của người khác giới không đúng cách. “Hễ ai phạm những việc thể ấy thì không được hưởng nước Đức Chúa Trời” (Ga-la-ti 5:21).
- Mê ăn uống (revelry) mô tả“một lễ hội vui chơi với âm nhạc và khiêu vũ.” Nó cũng được định nghĩa là “sự bừa bãi, phóng đảng.” Từ “bừa bãi” có nghĩa là “phóng túng hoặc không kiềm chế về mặt tình dục.” Sự “mê ăn uống, vui chơi” này liên quan đến một số điệu múa hiện đại.
Chắc chắn có rất nhiều điệu nhảy có thể được thực hiện nhưng không phù hợp với các tín hữu Tin Lành, đặc biệt khi Cơ Đốc nhân đang cố gắng sống cuộc đời tôn vinh Chúa. Sứ đồ Phao-lô khuyên Ti-mô-thê, người con tinh thần trẻ tuổi hãy tránh xa những dục vọng của tuổi trẻ (xem II Ti-mô-thê 2:22).
Như vậy, bất kỳ điệu nhảy nào khơi dậy những ham muốn tội lỗi trong chúng ta hoặc trong người khác đều là tội lỗi. Theo Ma-thi-ơ 18:6, làm điều gì có thể khiến người khác phạm tội được coi là hoàn toàn không thể tha thứ được. Khiêu vũ theo cách khiến người khác thèm muốn thì phải tránh, như lời sứ đồ Phao-lô khuyên bảo: “mọi hình thức gian ác thì phải tránh xa” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:22-TTHĐ). Đây là một nguyên tắc tuyệt vời nếu Cơ Đốc nhân thành thật khi kiểm tra động cơ nhảy múa, khiêu vũ.
Nói tóm lại, là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi nên thánh, được biệt riêng để làm việc lành (1 Phi-e-rơ 1:13-16). Là dân thánh được biệt riêng, người đi theo Đấng Christ tránh xa mọi hoạt động di chuyển của cơ thể khiến bản thân hay người khác có tư tưởng bất khiết.
Tổng hợp dịch từ các nguồn