Kinh Thánh: Lu-ca 8:43-46
“Bấy giờ, có một người đàn bà đau bịnh mất huyết mười hai năm rồi, cũng đã tốn hết tiền của về thầy thuốc, không ai chữa lành được, đến đằng sau Ngài rờ trôn áo; tức thì huyết cầm lại. Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ai rờ đến ta? Ai nấy đều chối; Phi-e-rơ và những người đồng bạn thưa rằng: Thưa thầy, đoàn dân vây lấy và ép thầy. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Có người đã rờ đến ta, vì ta nhận biết có quyền phép từ ta mà ra.” (BTT)
Chúa Jêsus đã có một ngày bận rộn. Sau khi trở về nơi ở tại thành Ca-bê-na-um, Ngài bị vây quanh bởi một đám đông háo hức muốn gặp Ngài. Ngay lúc đó, người cai nhà hội là Giai-ru đã khiến mọi người chú ý khi cầu xin Chúa Jêsus cứu lấy đứa con gái đang hấp hối của ông (Lu-ca 8:41-42). Khi Giai-ru bắt đầu dẫn Chúa Jêsus đến nhà mình, đám đông vây quanh khiến con đường trước mặt họ bị chặn lại: có khi nào Chúa Jêsus sẽ không đến kịp để cứu sống cô bé không?
Dù bị đám đông chèn ép, nhưng có một người phụ nữ mắc bệnh rong huyết nặng đã len lỏi qua đoàn dân và các môn đồ đang vây quanh Chúa Jêsus. Với đức tin, cô đưa tay ra để chạm vào trôn áo của Ngài rồi hòa mình vào đám đông. Ma-thi-ơ cho chúng ta biết người phụ nữ đã tự nhủ rằng chỉ cần rờ áo choàng của Chúa Jêsus, cô sẽ được chữa lành (Ma-thi-ơ 9:21). Có quá nhiều người chen lấn xung quanh Chúa Jêsus đến nỗi chẳng ai chú ý đến người phụ nữ này.
Nhưng Chúa Jêsus ngay lập tức biết rằng quyền phép của Ngài đã chữa lành cho một người tin Ngài; vì vậy Ngài hỏi đó là ai. Tất nhiên, Ngài biết đó là ai, nhưng Ngài muốn thử xem phản ứng của các môn đồ và cũng để khích lệ người phụ nữ tuyên xưng đức tin của mình (Rô-ma 10:10). Các môn đồ khá bối rối trước câu hỏi của Ngài và nghĩ rằng đoàn dân đông đúc sẽ là câu trả lời thoả đáng, khi mà mọi người đều đang xô đẩy để được đến gần Chúa. Đây là điều hoàn toàn mới mẻ đối với các sứ đồ tập sự, những người vẫn chưa tự mình trải nghiệm chức vụ thực tế và chưa biết khi nào Đức Chúa Trời hành động.
Nhưng họ có thể học được gì vào ngày hôm đó? Thứ nhất, Chúa Jêsus không bao giờ vội vàng: Ngài thuận theo mục đích và thời điểm của Đức Chúa Trời đến nỗi Ngài không bao giờ trễ hẹn. Thứ hai, không một sự cản trở nào có thể làm đảo lộn thời gian biểu của Đức Chúa Trời; quả thật, Ngài khiến mọi khó khăn trở nên phước lành cho những ai tin cậy Ngài (Rô-ma 8:28). Thứ ba, Chúa Jêsus không quay lưng lại với những ai cần Ngài: một quan chức tôn giáo từng bị chỉ trích cũng được chào đón như một người phụ nữ không tinh sạch về mặt lễ nghi không được ai giúp đỡ. Và vẫn còn nhiều điều nữa sẽ xảy đến vào ngày hôm đó! Nếu các môn đồ chịu học hỏi (môn đồ có nghĩa là “học trò”) thì họ sẽ vừa kinh ngạc vừa được yên ủi bởi khả năng giải quyết mọi nan đề vào đúng thời điểm của Chúa Jêsus. Hai ngàn năm sau, chúng ta đã học được những bài học đó chưa? Hay chúng ta vẫn lo lắng và gần như cho rằng Chúa Jêsus sẽ quên mất; rằng Ngài quá bận rộn ở nơi khác; rằng Ngài không biết mọi thứ quan trọng như thế nào và không đến đúng lúc. Điều đó nghe có vẻ không giống với đức tin. Cho nên, nếu bạn đang như vậy, hãy dừng lại ngay bây giờ để nhắc nhở bản thân rằng Đức Chúa Trời biết tất cả mọi điều, Ngài sẽ sử dụng quyền năng của Ngài để đáp lại đức tin, và Ngài sẽ không bao giờ chậm trễ trong việc ban phước. Hãy tin cậy Ngài, vì Ngài là Đức Chúa Trời!
Kính lạy Đức Chúa Trời toàn năng. Tạ ơn Chúa đã nhắc con rằng Ngài làm mọi việc đều tốt. Ngài không bao giờ bất ngờ trước những khó khăn ập đến trong cuộc sống của chúng con. Ngài biết tất cả mọi điều và biết cách để ban phước cho những ai tin cậy Ngài. Xin tha tội cho con khi con nghi ngờ sự chăm sóc của Ngài, không tin vào hành động của Ngài và phàn nàn khi thời gian không còn nhiều. Xin giúp con ghi nhớ phân đoạn Kinh Thánh này và nhanh chóng rút ra bài học, áp dụng vào thực tế bằng cách tin cậy Ngài khi những nan đề và trở ngại của ngày hôm nay xuất hiện. Và qua đó, xin huấn luyện con để con trở nên một môn đồ hữu ích hơn cho Đức Chúa Jêsus Christ. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work