Kinh Thánh: Lu-ca 1:57-60
“Bấy giờ, đến ngày mãn nguyệt, Ê-li-sa-bét sanh được một trai. Xóm giềng bà con nghe Chúa tỏ ra sự thương xót cả thể cho Ê-li-sa-bét, thì chia vui cùng người. Qua ngày thứ tám, họ đều đến để làm lễ cắt bì cho con trẻ; và đặt tên là Xa-cha-ri theo tên của cha. Nhưng mẹ nói rằng: Không! Phải đặt tên con là Giăng.” (BTT)
Mỗi người đều có một cái tên: đó là tài sản cá nhân quý giá nhất. Tên gọi là đặc điểm nhận dạng bên ngoài đồng thời cũng phản ánh sự lựa chọn của cha mẹ và sự gắn kết trong gia đình. Phong tục đặt tên trên khắp thế giới sẽ khác nhau, một số đặt theo tên của gia đình, còn một số khác thì đặt tên mới. Phong tục ở Anh là sự kết hợp của cả hai, tên (Cơ Đốc) đầu tiên do cha mẹ đặt, họ là họ của cha và tên đệm thể hiện sự tôn kính các thành viên khác trong gia đình. Tục lệ ở Y-sơ-ra-ên khi Giăng được sinh ra là đặt tên con trai theo tên cha. Tuy nhiên, thỉnh thoảng Đức Chúa Trời ban một tên mới khi Ngài giao phó một sứ mệnh cặp theo (Áp-ram thành Áp-ra-ham, Gia-cốp thành Y-sơ-ra-ên, Si-môn thành Phi-e-rơ, Sau-lơ thành Phao-lô).
Xa-cha-ri, thầy tế lễ già, bị câm khi ông không tin rằng người vợ cao tuổi và hiếm muộn của mình là Ê-li-sa-bét sẽ sanh một đứa con (Lu-ca 1:18-22). Tuy nhiên, việc bị câm khiến ông tin và một phôi thai đã được hình thành (Lu-ca 1:23-24). Khi bé trai được sinh ra, mọi người đều mong đợi ông đặt tên cho đứa bé là Xa-cha-ri, nhưng trong lễ cắt bì và lễ đặt tên, Ê-li-sa-bét nói rằng tên con trẻ phải là Giăng, khiến cho nhiều người sửng sốt.
Chín tháng trước đó, thiên sứ Gáp-ri-ên đã nói với Xa-cha-ri tên mà Đức Chúa Trời muốn đặt cho đứa trẻ ngay cả trước khi đứa trẻ được thụ thai (Lu-ca 1:13). “Giăng” có nghĩa là “Đức Chúa Trời nhân từ”, và từ đó cũng được dùng trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là “trước đó” hoặc “đi trước”. Tên Giăng là cách Đức Chúa Trời bày tỏ cho cha mẹ và đứa trẻ biết mục đích cuộc đời của con trẻ: đi trước dọn đường và loan báo về Đấng Mết-si-a, Đấng sẽ ban ân điển của Đức Chúa Trời, ấy là sự cứu rỗi cho tất cả những ai tin Ngài. Được Chúa đặt tên cũng là một dấu hiệu đặc biệt về thẩm quyền của Đức Chúa Trời đối với người mà Ngài chọn. Giăng phải là lời cảnh tỉnh đặc biệt của Đức Chúa Trời đối với dân Y-sơ-ra-ên (Lu-ca 1:16) như đã được nói tiên tri bởi Ma-la-chi (Ma-la-chi 4:5-6). Ông được sinh ra để phục vụ (về chức vụ, ông là vị tiên tri cuối cùng trong các tiên tri thời Cựu Ước), để chuẩn bị dân sự Chúa cho sự xuất hiện của Đấng Mết-si-a.
Tên Chúa đặt cho Giăng là sự phá lệ trong gia đình và truyền thống văn hoá. Ê-li-sa-bét đã lên tiếng chống lại tất cả những người bà con về việc đặt tên cho con mình bởi vì bà vâng theo lời Chúa phán. Niềm vui của Ê-li-sa-bét về sự ra đời an toàn của đứa con trai sau nhiều năm hiếm muộn không thể làm lu mờ lời phán dặn của Đức Chúa Trời. Bà cũng không bị lung lay bởi áp lực từ bà con họ hàng. Ê-li-sa-bét trung thành với sứ mạng của Chúa. Đối với chúng ta, áp lực từ gia đình hoặc đồng nghiệp có quyền lực trong công việc có thể khiến chúng ta phải nhượng bộ một số vấn đề mà chúng ta đang chịu trách nhiệm, mặc dù chúng ta biết lời Đức Chúa Trời phán hoàn toàn khác. Những người nam người nữ có đức tin phải chống lại áp lực và sự đe dọa như vậy. Đừng xấu hổ khi nói rằng chúng ta sẽ làm theo lời Chúa. Đối với Ê-li-sa-bét, khoảnh khắc đó đã được dự đoán trước nhiều tháng: bà đã chuẩn bị sẵn sàng và với sự vùa giúp của Đức Thánh Linh (Lu-ca 1:41), bà đã vượt qua thử thách.
Lạy Chúa, cảm ơn vì Ngài đã biết tên của con và bày tỏ ý muốn của Ngài cho con qua Kinh Thánh. Xin tha thứ cho con vì những lần con đã không làm theo lời Ngài khi con là người chịu trách nhiệm và biết sự thật. Xin giúp con trở thành một người có đức tin chân thật, chấp nhận sự ủy thác của Ngài và hoàn thành mọi điều Chúa giao phó. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work