Kinh Thánh: Lu-ca 1:46-49
“Ma-ri bèn nói rằng: Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, Tâm thần tôi mừng rỡ trong Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa tôi, Vì Ngài đã đoái đến sự hèn hạ của tôi tớ Ngài. Nầy, từ rày về sau, muôn đời sẽ khen tôi là kẻ có phước; Bởi Đấng Toàn năng đã làm các việc lớn cho tôi. Danh Ngài là thánh.” (BTT)
Đức tin của bà Ma-ri đã được xác quyết. Bà tin vào Lời Chúa và vui lòng làm tôi tớ của Ngài khi chịu thai Con Đức Chúa Trời (Lu-ca 1:38). Bà cũng được xác nhận thông điệp của thiên sứ qua lời tiên tri của Ê-li-sa-bét (Lu-ca 1:41-45). Giờ đây, đức tin cá nhân của bà được công khai chúc tụng (và không ngừng được nhắc đến trong sự thờ phượng của Cơ Đốc nhân suốt hai thiên niên kỷ). Bà chỉ thụ động nhận lấy đặc ân trở thành mẹ đồng trinh của Chúa Jêsus thôi thì chưa đủ, bởi phước lành được ban cho là để ngợi khen Chúa chứ không phải để khen ngợi người tiếp nhận. Khi Đức Chúa Trời ban phước, phản ứng đúng đắn là ca ngợi và tôn vinh Ngài. Ma-ri dâng lên lời ngợi khen Đấng Toàn Năng đã ban cho bà biết bao điều tốt đẹp. Bà cũng mô tả Ngài là Đấng Thánh duy nhất và khác với mình. Bà ngợi khen Ngài và muốn mọi người cùng dâng sự vinh hiển về cho Chúa.
Ma-ri đã xác định chính xác Đức Chúa Trời là Cứu Chúa của bà. Sau đó, bà biết Con mình sẽ là Cứu Chúa cho cá nhân bà và bất kỳ ai tin nhận Ngài. Ma-ri cảm thấy mình được ơn vì bà tin vào điều Chúa phán. Bà là tấm gương rõ ràng cho chúng ta. Tuy nhiên, điều đó không dựa vào phẩm hạnh mà dựa trên đức tin của bà. Sau này, có một người đàn bà tung hô Ma-ri, Chúa Jêsus đã quở trách người đó. Lu-ca 11:27-28 cho biết: “Đức Chúa Jêsus đương phán những điều ấy, có một người đàn bà ở giữa dân chúng cất tiếng thưa rằng: Phước cho dạ đã mang Ngài và vú đã cho Ngài bú! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Những kẻ nghe và giữ lời Đức Chúa Trời còn có phước hơn!”
Những tình huống kỳ lạ và hiếm hoi thường quá lớn hoặc phức tạp để tiếp thu, huống chi là giải thích cho người khác. Mọi người chờ xem điều gì sẽ xảy đến trước khi đưa ra bất kỳ thông báo nào. Ngày nay, nhiều người mới mang thai đều tỏ ra thận trọng trong việc công khai. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không muốn Ma-ri kìm nén lời ngợi khen, vì sự nhập thể của Con Ngài là điều chắc chắn và đáng được chúc tụng. Lời ca ngợi của Ma-ri không nhạt nhẽo, nhưng cô đọng và nức lòng tán dương Đức Chúa Trời. Ở phương diện nào đó, lời ca ngợi đó tương tự như bài ca của An-ne trong I Sa-mu-ên 2:1-10. Cả hai người phụ nữ đều cảm nghiệm được bàn tay của Đức Chúa Trời khi họ hạ mình, không ai sợ hãi hay xấu hổ về việc bày tỏ niềm vui của họ.
Đức Chúa Trời luôn ban phước cho những người khiêm nhường tin Lời Ngài; sự ngợi khen đầy lòng biết ơn của họ được thể hiện rõ nhất bởi việc ngợi khen Chúa công khai (Thi thiên 150:1-6). Mặc dù điều đó có thể khó khăn đối với những Cơ Đốc nhân đang bị bắt bớ, nhưng Chúa thật sự được tôn vinh khi chúng ta xưng nhận lòng nhân từ của Ngài đối với chúng ta (Công vụ 16:25-26). Ngợi khen là dấu hiệu được cứu (Rô-ma 10:9-13). Ngợi khen Chúa bằng sự ca ngợi thờ phượng không phải để làm cho chúng ta cảm thấy vui thích, mà để tôn vinh Đấng đã làm những điều tốt đẹp cho chúng ta! Nếu không có sự ngợi khen như vậy, Cơ Đốc nhân dễ dàng bị cám dỗ nghĩ rằng mình xứng đáng được Chúa tôn trọng và trở nên kiêu ngạo. Nhưng khi các tôi tớ của Chúa dâng lời ngợi khen, thì Ngài ban cho họ niềm vui trong sự phục vụ để danh Ngài được vinh hiển.
Lạy Chúa, Ngài đã làm những điều tuyệt vời cho tất cả những người tin Ngài và kể cả con. Xin giúp con thấy được tầm quan trọng của việc lớn tiếng ngợi khen Ngài và dâng lên Ngài sự vinh hiển mà Ngài đáng phải có. Xin giúp con xem mỗi cuộc gặp gỡ với những người theo Chúa Jêsus như một cơ hội để bày tỏ lời ngợi khen về mọi điều tốt lành mà Ngài dành cho con. Nhân danh Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work