Hỏi: Có những chỗ trong Kinh Thánh ghi rằng Đức Chúa Trời ghen, hoặc nổi ghen. Vậy, Đức Chúa Trời có ghen tương như con người ghen tị không? Xin giúp em hiểu thêm về vấn đề nầy?
Đáp: Sự ghen tương của Đức Chúa Trời khác với sự ghen tị của con người.
Ghen (jealous) và nhiệt tình (zealous) có chung một gốc từ, vì khi bạn ghen với ai, bạn sẽ sốt sắng, nhiệt tình bảo vệ mối quan hệ đó. Mặc dù từ liệu ghen thường được dùng theo nghĩa tiêu cực trong tiếng Anh nhưng đôi khi nó cũng có ý nghĩa tích cực. Chẳng hạn, Phao-lô nói với các Cơ Đốc nhân ở Cô-rinh-tô rằng: “Vì anh em, tôi ghen với cái ghen của Đức Chúa Trời, bởi tôi đã gả anh em cho một người chồng duy nhất, trình diện anh em như một trinh nữ tinh khiết cho Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 11:2-TTHĐ). Ý nghĩa ở đây là “sốt sắng bảo vệ hoặc canh giữ.” Nó có nghĩa là tận tâm tìm kiếm vinh dự hoặc ích lợi của ai đó, dù là chính mình hay người khác.
Kinh Thánh cho biết Đức Chúa Trời ghen theo cách này. Ngài tiếp tục và sốt sắng tìm cách bảo vệ danh dự của Ngài. Ngài truyền lệnh cho con dân Ngài không được quỳ lạy hình tượng hoặc hầu việc chúng khi phán rằng: “…vì Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, tức là Đức Chúa Trời kỵ tà (ghen)” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:5). Chúa mong muốn con dân Chúa thờ phượng chỉ một mình Ngài chứ không phải thờ phượng các thần giả dối. Vì vậy, Ngài truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên phá đổ bàn thờ của các thần ngoại bang trong đất Ca-na-an vì lý do sau đây: “Vì ngươi đừng sấp mình xuống trước mặt chúa nào khác, bởi Đức Giê-hô-va tự xưng là Đức Chúa Trời kỵ tà; Ngài thật là một Đức Chúa Trời kỵ tà vậy” (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:14; xem thêm Phục truyền 4:24; 5:9). Hơn nữa, sự ghen tương của Đức Chúa Trời thường được liên kết trong Kinh Thánh với sự tức giận của Ngài. Đó là cách bày tỏ sự thánh khiết của Ngài (xem Ê-xê-chi-ên 39:25). Do đó, sự ghen tương (kỵ tà) của Đức Chúa Trời được định nghĩa như sau: Sự ghen tương (kỵ tà) của Đức Chúa Trời nghĩa là Đức Chúa Trời tiếp tục tìm cách bảo vệ danh dự của Ngài.
Tuy nhiên, việc Đức Chúa Trời tìm kiếm danh dự của chính Ngài thì không sai vì Ngài hoàn toàn xứng đáng có điều đó. Thật vậy, những hành động của Ngài trong sự sáng tạo và sự cứu chuộc đều được thực hiện vì danh dự của Ngài. Khi nói về việc Ngài quyết định hoãn phán xét con dân Ngài, Đức Chúa Trời phán: “Đó là vì Ta, vì chính Ta mà Ta sẽ làm điều đó,…Ta không nhường vinh quang Ta cho thần nào khác” (Ê-sai 48:11-TTHĐ). Cơ Đốc nhân sẽ được ích lợi về mặt thuộc linh khi tin trong lòng rằng Đức Chúa Trời xứng đáng nhận mọi sự tôn kính và vinh quang từ tạo vật của Ngài, và việc Ngài tìm kiếm sự tôn kính này là điều đúng. Một mình Đức Chúa Trời xứng đáng được khen ngợi. Nhận biết sự thật này và vui mừng trong lẽ thật nầy chính là tìm thấy bí quyết của sự thờ phượng thật.
Trong khi đó, con người chúng ta thường cảm thấy bối rối vì có quá nhiều hàm ý tiêu cực, tội lỗi liên quan đến tính ghen tị của con người. Sự ghen tị của con người là ích kỷ vì con người chúng ta bị vấy bẩn bởi tội lỗi như Rô-ma 3:23 nhắc nhở chúng ta, “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.” Ghen là điều xấu khi ghen tị với điều người khác có và muốn chiếm hữu nó, nhưng là điều tốt nếu yêu thương những gì thuộc về mình và muốn gìn giữ nó.
Nói tóm lại, Đức Chúa Trời ghen tương không theo cách con người ghen tị vì Ngài là Đấng thánh khiết và yêu thương, và do đó bảo vệ danh dự, vinh quang và tình yêu của Ngài trong sự cứu rỗi và phán xét nhân loại.
Phỏng dịch từ tổng hợp các nguồn