Kinh Thánh: Mác 7:31-35
“Đức Chúa Jêsus lìa bờ cõi thành Ty-rơ, qua thành Si-đôn và trải địa phận Đê-ca-bô-lơ, đến biển Ga-li-lê. Người ta đem một người điếc và ngọng đến cùng Ngài, xin Ngài đặt tay trên người. Ngài đem riêng người ra, cách xa đám đông, rồi để ngón tay vào lỗ tai người, và thấm nước miếng xức lưỡi người. Đoạn, Ngài ngửa mặt lên trời, thở ra mà phán cùng người rằng: Ép-pha-ta! nghĩa là: Hãy mở ra! Tức thì tai được mở ra, lưỡi được thong thả, người nói rõ ràng.” (BTT)
Chúng ta không nên bỏ qua khía cạnh địa lý. Chúa Jêsus liên tục di chuyển bởi vì Ngài có công việc phải làm, đó là loan báo nước thiên đàng và đào tạo các môn đồ của Ngài làm điều tương tự. Sau khi chữa lành cho đứa con của một người phụ nữ ngoại bang ở bờ Biển Địa Trung Hải, Ngài đã đi nhiều dặm đến nơi là xứ Giô-đanh và Sy-ri ngày nay để chữa lành cho một người đàn ông bị câm điếc. Nhưng tại sao Chúa Jêsus lại đi xa như vậy vì hai người ngoại bang vô danh? Đây là một bài học quan trọng khác cho các sứ đồ tập sự.
Chúa Jêsus chuyên giúp đỡ những người bị người ta khinh dể. Ngài yêu thương họ! Người đàn ông này không thể nói vì ông ấy chưa bao giờ nghe được. Đây là ẩn dụ về việc dân Giu-đa không có quyền nói thay Chúa bởi họ không chịu lắng nghe Ngài (Công vụ 7:51). Mặc dù những người bạn quan tâm đến người đàn ông kia chỉ cầu xin một phép lạ về thể chất, nhưng Chúa Jêsus tuyên bố rằng Ngài sẽ còn làm nhiều hơn thế. “Ép-pha-ta!” – “hãy mở ra hoàn toàn” chính là mạng lịnh của Chúa dành cho tấm lòng của mỗi con người.
Đây là một vở kịch đời thực trình bày sứ điệp cho các môn đồ. Những người bạn đã đưa người đàn ông bị điếc đến với Chúa Jêsus, Ngài đã dùng ngôn ngữ ký hiệu để cho biết việc Ngài sắp làm… và mời người đàn ông tin nhận Ngài. Tuy không nghe rõ từ ngữ của mạng lịnh, nhưng khi Chúa Jêsus nói, Đấng Tạo Hóa đã phán với tạo vật của Ngài, và người đàn ông ngay lập tức nghe được. Sau đó lời nói của ông cũng tự nhiên trở nên rõ ràng. Tương tự như vậy, khi Đức Thánh Linh giải thích về chức vụ của Chúa Jêsus cho các sứ đồ vào Lễ Ngũ Tuần, họ đã có thể nói về sự cứu rỗi kỳ diệu bằng nhiều ngoại ngữ khác nhau (Công vụ 2:4-11).
Đối với các môn đồ, cũng như đối với chúng ta, bài học đầu tiên về việc truyền bá Phúc Âm đó là mọi người đều bị điếc trước lời kêu gọi của Chúa Jêsus. Nhưng Chúa Jêsus có thể và thật sự phá vỡ rào cản âm thanh! Khi bạn bè và đồng nghiệp của chúng ta nghe Đức Chúa Trời phán với họ, thì phép lạ sẽ xảy ra. Thiết nghĩ có bao nhiêu người trong chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời mở tai cho những người bạn và người thân bị điếc về phương diện thuộc linh. Khi Ngài thu hút sự chú ý của họ qua lời giới thiệu của chúng ta, Ngài sẽ đưa ra một lời kêu gọi vô thanh mà họ có thể nghe thấy! Đây lại là một lời nhắc nhở khác để chúng ta tiếp tục khẩn nguyện, và tiếp tục giới thiệu với những người khiếm thính thuộc linh về Chúa Jêsus… phải không nào!?
Kính lạy Đức Chúa Trời. Tạ ơn Ngài vì đã khích lệ chúng con cầu xin Ngài phán với bạn bè của chúng con khi chúng con nói chuyện với họ. Xin Chúa tha tội cho chúng con vì đã có một đời sống cầu nguyện yếu đuối, hoặc vì đã tùy tiện cho rằng những người bị điếc về thuộc linh sẽ không bao giờ nghe được, để rồi chúng con chẳng buồn nói cho họ biết lẽ thật. Xin Chúa giúp chúng con nói ra lẽ thật và giúp những người bị điếc được nghe và được cứu. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work