Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 23:37-39
“Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các đấng tiên tri và ném đá những kẻ chịu sai đến cùng ngươi, bao nhiêu lần ta muốn nhóm họp các con ngươi như gà mái túc con mình lại ấp trong cánh, mà các ngươi chẳng khứng! Nầy, nhà các ngươi sẽ bỏ hoang! Vì, ta bảo, các ngươi sẽ không thấy ta nữa, cho đến lúc các ngươi sẽ nói rằng: Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến! (BTT)
Bảy “lời quở trách” ở chương này không hề dễ nghe. Thế nhưng Chúa Jêsus vẫn không tỏ ra vui mừng về điều đó trước những người Pha-ri-si. Chúng ta biết rằng bởi vì sau khi đã vạch trần sự giả hình của họ và cảnh báo họ về sự phán xét, Ngài lại bày tỏ sự nhân từ của Ngài với họ hầu cho các môn đồ của Ngài nghe thấy. Ngài muốn các sứ đồ tập sự hiểu được tình yêu thương sâu sắc của Ngài dành cho những kẻ nổi loạn và giả hình, những người đã từ chối vâng theo Ngài một cách có hệ thống. Ngài biết họ ghét Ngài, nhưng Ngài vẫn yêu thương họ. Là những người lãnh đạo Hội Thánh, các môn đồ cũng sẽ đối diện vấn đề này và cần có lòng nhân từ giống như Đấng Christ.
Dân sự của Chúa đã được Chúa ban cho rất nhiều, nhưng họ lại không muốn lắng nghe Ngài hay thay đổi đời sống của mình. Dù họ nghĩ mình đã đầy đủ nhưng thực ra lại rất dễ bị tổn thương. Nếu không có sự bảo vệ và quan phòng của Chúa, họ sẽ không có bất cứ điều gì và không ai có thể bảo vệ họ. Họ giống như những chú gà con. Chúa Jêsus đã chờ đợi họ đến với Ngài để nhận được sự bình an; nhưng họ đã từ chối. Họ nghĩ rằng họ được an toàn và Chúa Jêsus ở dưới sự điều khiển của họ. Thật sai lầm. Sự thật hoàn toàn ngược lại.
Họ không thể nhìn thấy được tương lai mà Chúa Jêsus vốn đã biết trước. Trong vòng chưa đầy 40 năm, thành Giê-ru-sa-le và đền thờ sẽ trở thành đống đổ nát: dân sự sẽ phải bị tản lạc hoặc bị giết. Họ đã chọn cách buông khỏi tay Chúa và vì vậy sẽ không thể tránh khỏi tai họa. Tuy nhiên, một ngày kia, khi Chúa Jêsus tái lâm, mọi người sẽ thừa nhận Chúa Jêsus thực sự là Đức Chúa Trời, nhưng đối với nhiều người thì điều này đã quá muộn (Khải Huyền 1:7, Phi-líp 2:8-11).
Sẽ rất nguy hiểm nếu chúng ta hờ hững với tình yêu của Chúa hoặc đánh mất đi sự thương xót của Ngài hoặc cho rằng sự bảo vệ của Ngài chỉ là một chính sách dự phòng để đảm bảo an toàn. Lòng nhân từ yêu thương của Đức Chúa Trời hướng đến mọi tạo vật Ngài đã dựng nên (Thi thiên 145:9) nhưng những đặc quyền thuộc về gia đình của Đức Chúa Trời không dành cho tất cả. Chỉ những ai tiếp nhận Chúa Jêsus thì mới nhận được điều đó (Giăng 1:12). Đó là lý do tại sao 2 Cô-rinh-tô 5:11 có chép: “Vậy chúng tôi biết Chúa đáng kính sợ, nên tìm cách làm cho người ta đều tin”. Bạn bè và đồng nghiệp của chúng ta cần được biết rằng tình yêu thương của Đức Chúa Trời đòi hỏi sự đáp ứng. Lờ đi lòng nhân từ yêu thương của Chúa không chỉ là một sự xúc phạm đối với Ngài mà còn là mối nguy hiểm đời đời cho họ. Tình yêu thương của Chúa không hề thay đổi mà còn chiếu sáng cho những tội nhân: nhiệm vụ của chúng ta là nói cho họ biết rằng Ngài đang chờ đợi, và kêu gọi họ đáp ứng.
Lạy Chúa yêu dấu! Cảm ơn Chúa vì tình yêu sâu sắc Ngài dành cho tất cả mọi tạo vật mà Ngài đã dựng nên. Xin Chúa tha thứ vì có những lúc con đã không nhận biết được tình yêu của Ngài dành cho con, cũng như không thấy được rằng Ngài mong mỏi bạn bè, đồng nghiệp của con đến với Chúa Jêsus để được cứu. Xin giúp con nói cho họ biết về sự cứu rỗi của Ngài và sự cấp thiết phải đáp lại lời mời của Đấng Christ. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work