Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 17:1-3
“Khỏi sáu ngày, Đức Chúa Jêsus đem Phi-e-rơ, Gia-cơ, và Giăng là em Gia-cơ, cùng Ngài đi tẽ lên núi cao. Ngài biến hóa trước mặt các người ấy, mặt Ngài sáng lòa như mặt trời, áo Ngài trắng như ánh sáng. Nầy, có Môi-se và Ê-li hiện đến, nói chuyện cùng Ngài.” (BTT)
Sáu ngày trước, Chúa Jêsus nói với các môn đồ rằng một số người trong số họ sẽ không chết cho đến khi họ được nhìn thấy Ngài trong vinh quang của Ngài (Ma-thi-ơ 16:28). Vậy là lời hứa đã sớm được thực hiện. Ngài đã đem ba người sẽ trở thành sứ đồ hàng đầu để họ chứng kiến thần tính của Ngài. Tại sao chỉ có ba người? Họ phải là những nhân chứng tận mắt, những người đã nhìn và nghe thấy những sự kiện trên ngọn núi đó; và tự tin truyền tải bằng chứng đó cho Hội Thánh Đầu Tiên.
Các quy tắc về bằng chứng được Đức Chúa Trời thiết lập trong Phục Truyền Luật Lệ Ký 17:6 và 19:15. Bằng chứng dựa vào những lời đồn đoán hay lời chứng chỉ từ một người thì không có giá trị. Hai hay ba người thì chắc chắn phải đồng ý kiến về những gì họ đã tận mắt chứng kiến. Sự vinh hiển của Chúa Jêsus Christ (trước khi Ngài nhập thể, sau khi Ngài thăng thiên và lúc Ngài tái lâm) là một phần quan trọng của Phúc Âm đến nỗi Hội Thánh cần phải hoàn toàn chắc chắn rằng Chúa Jêsus vốn có sự vinh hiển với Đức Chúa Cha như một bằng chứng về thần tính của Ngài.
Phi-e-rơ viết về điều này trong II Phi-e-rơ 1:16-18: “Vả, khi chúng tôi đã làm cho anh em biết quyền phép và sự đến của Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, thì chẳng phải là theo những chuyện khéo đặt để, bèn là chính mắt chúng tôi đã ngó thấy sự oai nghiêm Ngài. Vì Ngài đã nhận lãnh sự tôn trọng vinh hiển từ nơi Đức Chúa Trời, Cha Ngài, khi Đấng tôn nghiêm rất cao phán cùng Ngài rằng: “Nầy là Con yêu dấu của ta, đẹp lòng ta mọi đường.” Chính chúng tôi cũng từng nghe tiếng ấy đến từ trời, lúc chúng tôi ở với Ngài trên hòn núi thánh.”
Nhiều người ngày nay gieo rắc sự nghi ngờ về Chúa Jêsus và Kinh Thánh để họ không phải nhận trách nhiệm quy phục Ngài. Chúa Jêsus đang chuẩn bị cho các sứ đồ của Ngài để họ có thể chống lại những lập luận đó và bảo vệ Hội Thánh của Ngài. Tình tiết này trong thời gian thi hành chức vụ của Ngài được đề ra để trả lời câu hỏi, “Chúa Jêsus có phải là Đức Chúa Trời vinh hiển và là Vua của Thiên Đàng không?” Phải! Bằng chứng của ba sứ đồ đã khẳng định điều đó. Vì vậy, chúng ta nên tin tưởng nhiều hơn vào tính chính xác lịch sử của những lời tường thuật trong Kinh Thánh về Chúa Jêsus. Đức tin của chúng ta phải được xây dựng dựa trên sự thật chứ không phải cảm tính. Khi chúng ta tìm cách khích lệ người khác, đừng để lạc hướng khỏi các bằng chứng lịch sử, nhưng hãy để Lời Chúa tiếp tục bày tỏ lẽ thật.
Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời Toàn năng! Cảm ơn Chúa đã bày tỏ bằng chứng xác thực về danh tính và thần tính của Chúa Jêsus qua sự chứng kiến tận mắt của các sứ đồ. Xin Chúa tha thứ cho con vì con đã nghi ngờ và tin vào lập luận của những người muốn làm vô hiệu hoá quyền năng của Lời Chúa. Xin Chúa giúp con thấy được cách mà Chúa đã đặt những bằng chứng xác thực quan trọng xuyên suốt Kinh Thánh – như một sự khích lệ cho chính bản thân con, một cách để tiếp thêm sức mạnh cho các anh chị em Cơ Đốc của con, và như một cách giới thiệu đầy thuyết phục về Chúa Jêsus cho bạn bè và đồng nghiệp của con. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work