Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 16:8-12
“Đức Chúa Jêsus biết điều đó, thì phán rằng: Hỡi kẻ ít đức tin, sao các ngươi tưởng rằng ấy là vì cớ các ngươi không có bánh? Các ngươi há chưa hiểu, cũng không nhớ năm cái bánh cho năm ngàn người, và các ngươi lượm được mấy giỏ đầy bánh thừa sao? Lại há không nhớ bảy cái bánh cho bốn ngàn người, và các ngươi lượm được bao nhiêu giỏ đầy bánh thừa sao? Các ngươi sao chẳng hiểu rằng không phải về bánh mà ta muốn nói đâu?… nhưng hãy giữ mình về men của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê. Bấy giờ môn đồ mới hiểu rằng Ngài chẳng bảo giữ mình về men làm bánh, nhưng về đạo của người Pha-ri-si và Sa-đu-sê.” (BTT)
Các môn đồ đã bỏ bánh lại; vì vậy khi Chúa Jêsus nói về “men của người Pha-ri-si và người Sa-đu-sê”, thì họ nghĩ rằng Ngài đang chỉ trích thất bại của họ. Họ thực sự muốn làm vui lòng Chúa. Tuy nhiên, sự thánh khiết của Ngài là lời nhắc nhở liên tục về tội lỗi của họ, thôi thúc họ phải sống tốt hơn, đồng thời cũng khiến họ nhận ra rằng họ không thể đáp ứng tiêu chuẩn của Ngài.
Họ đã không hiểu rằng không ai có thể làm đúng mọi việc, ngay cả khi họ sống và làm việc bên cạnh Chúa Jêsus. Tâm trí của họ đã bị bão hòa bởi các luật lệ tôn giáo; họ tin rằng nếu họ có thể trở nên tốt hơn thì sẽ được chấp nhận, giống như những nhà lãnh đạo tôn giáo chống lại Thầy của họ. Họ không có khái niệm về ân điển – tức lòng tốt và sự tha thứ được ban tặng dù họ không xứng đáng. Chúa Jêsus vừa mới bày tỏ ân điển của Ngài, hoá bánh để ban tặng cho 5000 gia đình. Chính Ngài là Đấng ban ân điển.
Chúa Jêsus muốn cảnh báo họ về khái niệm “phi ân điển” của tôn giáo không có Đấng Christ, và họ vừa rơi vào cái bẫy mà Ngài muốn họ tránh. Loại vi-rút ác tính làm gia tăng tôn giáo không có Đấng Christ là niềm tin cho rằng tuân giữ luật lệ sẽ nhận được ơn của Đức Chúa Trời, còn không vâng giữ sẽ bị loại ra khỏi vương quốc của Ngài. Đó là cách các nhà cai trị tôn giáo duy trì quyền lực của họ đối với người dân; nhốt họ vào một hệ thống luật lệ mà họ không thể tuân giữ; khiến mỗi cá nhân bị ám ảnh phải cố gắng nhiều hơn, nhưng biết rằng họ không bao giờ có thể thành công trọn vẹn. Nếu Đức Chúa Trời không ban cho sự công bình của Ngài, thì không ai có thể đứng trước mặt Ngài cách vô tội.
Những ý tưởng tôn giáo này được đan dệt vào kết cấu của hầu hết mọi xã hội; chúng được dạy cho trẻ con và thất bại lặp đi lặp lại khiến nhiều người xa rời “đức tin” vì họ thấy không thể vâng giữ các luật lệ. Chúa Jêsus đến để ban cho chúng ta ân điển của Ngài: lòng tốt và sự tha thứ của Ngài mà chúng ta không bao giờ xứng đáng nhận lãnh. “Đức tin” không phải là tin rằng chúng ta có thể tuân giữ luật lệ, mà tin rằng qua Chúa Jêsus, chúng ta có thể được tha thứ, và được ban cho tất cả những gì chúng ta cần để phục vụ Ngài. Đó là Phúc Âm: hãy chia sẻ Phúc Âm với những người không còn cậy vào nỗ lực bản thân để trở nên tốt; hãy chia sẻ với những người kiệt sức vì cố gắng và vĩnh viễn thất vọng vì thất bại của chính họ; và hãy giảng cho chính mình!
Lạy Chúa của ân điển! Cảm ơn Ngài đã cung ứng một phương cách để con được Ngài chấp nhận, qua sự hy sinh của Chúa Jêsus. Xin tha thứ cho con vì những lần con sa vào niềm tin không có Đấng Christ, cố gắng làm vui lòng Ngài bằng sức riêng của con và tự trách móc bản thân vì những thất bại của mình. Xin hãy giúp con nắm bắt được ân điển Ngài ban cho, điều mà con không bao giờ xứng đáng nhận lãnh. Cầu xin Chúa giúp con nhận ra rằng Ngài yêu con và không lên án con, muốn con tận hưởng tất cả những gì Ngài sẽ ban cho. Xin cho con ao ước được nói về ân điển của Ngài cho người khác để họ cũng nhận hưởng tình yêu thương của Ngài. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work