Ma-la-chi có nghĩa là sứ giả của ta. Ông là tiên tri cuối cùng cho dân còn sót lại sau 70 năm làm phu tù. Sách Ma-la-chi được viết vào khoảng giữa năm 440 và năm 400 trước Công Nguyên.
Ma-la-chi là sứ giả cuối cùng trong Cựu Ước được cảm động bởi Đức Giê-hô-va để truyền báo về Sứ giả Lớn của Tân Ước. Vậy, sách Ma-la-chi kết nối giữa thời đại luật pháp với thời đại ân điển.
Sách Ma-la-chi là lời kêu gọi của nhà tiên tri đối với dân sự của Chúa, hãy quay về với Đức Chúa Trời. Sách này đề cập đến một số vấn đề liên quan đến đền thờ như việc dâng tế lễ, cuộc sống của các thầy tế lễ, luật lệ về đền thờ. Gánh nặng của sứ mạng Ma-la-chi là sự yêu thương của Đức Giê-hô-va, tội của các thầy tế lễ và dân sự, và ngày của Chúa.
Sách Ma-la-chi tuy ngắn nhưng ông hay trích dẫn những lời trong Ngũ Kinh Môi-se như những nhân vật Ê-sau, Gia-cốp, Môi-se, Ê-li. Khi ông đề cập và trích dẫn những nhân vật này trong sứ điệp của ông là có mục đích của Ngài, chẳng hạn như khi ông nói về Môi-se là người đại diện cho luật pháp, còn Ê-li là đại diện cho các tiên tri. Những nhân vật Ma-la-chi trích dẫn trong sứ điệp là những người được Chúa dùng trong thời kỳ họ sống và có ảnh hưởng đến dân sự vì họ đã rao giảng sứ điệp của Đức Chúa Trời một cách mạnh mẽ, đầy ơn cho dân sự của Chúa.
Trong sứ điệp của Ma-la-chi, ông cũng hay đặt những câu hỏi cho dân sự như 1:6; 1:13; 3:8. Sao các ngươi đem những con vật bị tật nguyền mà dâng cho Đức Chúa Trời, sao không dâng cho Ngài những con vật mập mạnh không tì vít hoặc sao các ngươi ăn cắp của Ngài trong các của dâng và một phần mười… Những sứ điệp ông hỏi dân sự là những điều dân sự đang mắc phải, những sai trật của họ khi họ đến với Chúa. Ông muốn nhắc nhở và kêu gọi dân sự hãy tôn kính Chúa, hãy làm theo đúng những gì Ngài dạy bảo thì họ mới nhận được những ơn phước từ nơi Ngài.
(Nhóm biên tập Chuyên mục Nhân vật Kinh Thánh)