Kinh Thánh: Lu-ca 21:5-6
“Có mấy người nói về đền thờ, về đá đẹp và đồ dâng làm rực rỡ trong đền thờ. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Những ngày sẽ đến, mọi điều các ngươi ngó thấy đây, sẽ không còn một hòn đá nào chồng trên hòn khác mà không đổ xuống.” (BTT)
Chúng ta dễ dàng cho rằng những cấu trúc tạm thời như lều trại chỉ được sử dụng trong thời gian ngắn, còn những công trình kiến trúc tráng lệ sẽ tồn tại mãi mãi. Chúa Jêsus thường giảng dạy tại đền thờ lớn ở Giê-ru-sa-lem do Hê-rốt xây dựng. Bề ngoài của nó rất lộng lẫy, được xây bằng đá được đẽo, có màu trắng tinh khôi hoặc được thếp vàng. Những viên đá dùng để xây cất rất to lớn và trông có vẻ lâu bền. Giống như nhiều người sùng đạo, các môn đồ tự hào về những kiến trúc vật chất liên quan đến sự thờ phượng. Họ cho rằng chúng đại diện cho sự hiện diện không thể lay chuyển của Đức Chúa Trời.
Chúa Jêsus thì không nghĩ vậy. Ngài biết rằng chưa đầy 40 năm sau, vị tướng La Mã Titus sẽ phá hủy đền thờ như lời tiên tri trong Đa-ni-ên 11:31. Đó là một kết cục khủng khiếp và đẫm máu đối với Giê-ru-sa-lem. Thành phố bị bao vây để khiến cho những người bên trong chịu đói và phải xin hàng; hơn 100.000 người cố gắng tìm thức ăn nhưng bị bắt và bị giết hại vô cùng tàn bạo. Cuối cùng, đền thờ bị thiêu hủy và những hòn đá đổ xuống. Lời của Đức Chúa Trời đã ứng nghiệm (Ma-thi-ơ 24:15-21).
Tại sao Đức Chúa Trời không cho phép giữ lại đền thờ? Bởi vì có một đền thờ để dâng của tế lễ cũng chẳng ích gì sau khi Chúa Jêsus đã trở thành của lễ tối thượng; và nếu dân sự của Ngài khước từ Ngài, thì việc thờ phượng Đức Chúa Cha sẽ không có ý nghĩa gì, vì từ chối Đấng Christ cũng giống như từ chối Đấng đã sai Ngài đến (Giăng 5:22-23). Đã đến lúc đền thờ phải bị dẹp bỏ. Dự ngôn của Chúa Jêsus hẳn là một niềm an ủi lớn lao đối với Hội Thánh đầu tiên, là những người có thể đã tự hỏi rằng liệu Đức Chúa Trời có bỏ họ hay không. Vinh quang của đền thờ sẽ mất đi (I Sa-mu-ên 4:21-22), nhưng sự hiện diện của Đức Chúa Trời qua Đức Thánh Linh ở trong lòng của Cơ Đốc nhân là không đổi (I Phi-e-rơ 4:14).
Con người bị thu hút bởi những gì họ có thể nhìn thấy và được trấn an bởi sự lâu dài rõ ràng. Nhưng những người theo Chúa Jêsus nên bước đi bằng đức tin chứ không phải bằng thị giác. Dựa vào những gì chúng ta có thể thấy là một sự thay thế đáng thương cho việc tin cậy Chúa, Đấng đã hứa rằng Ngài sẽ luôn ở cùng chúng ta (Ma-thi-ơ 28:20). Khi đối mặt với nhiều thách thức, chúng ta đừng đặt đức tin vào các tòa nhà, tổ chức, giáo phái, hay thậm chí vào những người khôn ngoan và tin kính: và chúng ta không được để mình bị dụ dỗ thần tượng hóa các nhà thờ, âm nhạc, nghệ thuật, hoặc thậm chí là những nhà truyền giáo giỏi. Thay vào đó, chúng ta hãy nhìn vào sự vinh hiển sẽ được bày tỏ khi Chúa Jêsus trở lại vì những ai yêu mến Ngài. Phi-e-rơ đã viết cho những Cơ Đốc nhân đang phải chịu sự cai trị của người La-mã như sau: “Anh em vui mừng về điều đó, dầu hiện nay anh em vì sự thử thách trăm bề buộc phải buồn bã ít lâu; hầu cho sự thử thách đức tin anh em quí hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Jêsus Christ hiện ra” (I Phi-e-rơ 1:6-7).
Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời, Cha Thiên Thượng nhân từ của con. Tạ ơn Chúa vì thế giới này không thể định đoạt được tương lai. Tạ ơn Ngài vì Chúa Jêsus đã báo trước về sự phá hủy thành Giê-ru-sa-lem để các môn đồ có thể vững tin và không buồn phiền khi các biểu tượng về vật chất cho sự ổn định thuộc linh bị loại bỏ. Xin tha thứ cho con khi con níu lấy những vinh quang tạm thời trong cuộc sống này và không phát triển mối liên hệ của con với Ngài. Xin giúp con quan tâm nhiều hơn đến con người thay vì vật chất và nhận biết quyền năng Ngài để tiếp tục tin cậy Ngài khi thế giới này không đạt được những vinh quang mà nó hứa hẹn. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work