Kinh Thánh: Lu-ca 23:50-54
“Có một người, tên là Giô-sép, làm nghị viên tòa công luận, là người chánh trực công bình, không đồng ý và cũng không dự việc các người kia đã làm. Người ở A-ri-ma-thê, là thành thuộc về xứ Giu-đê, vẫn trông đợi nước Đức Chúa Trời. Người bèn đi đến Phi-lát mà xin xác Đức Chúa Jêsus. Khi đã đem xác Ngài xuống khỏi cây thập tự, người lấy vải liệm mà bọc, rồi chôn trong huyệt đã đục nơi hòn đá, là huyệt chưa chôn ai hết. Bấy giờ là ngày sắm sửa, và ngày Sa-bát gần tới.” (BTT)
Sự đóng đinh là điều kinh khủng. Khủng khiếp khi chịu đựng, và khủng khiếp khi chứng kiến. Vậy điều gì sẽ xảy ra với thân xác? Trong mắt người La Mã, tội phạm không có phẩm giá, đặc biệt nếu bị buộc tội phản quốc. Thi thể thường sẽ bị bỏ mặc phân hủy trong vài ngày để cảnh báo những người khác. Tuy nhiên, trong mắt người Do Thái, có một lời rủa sả đối với người bị đóng đinh (Phục truyền Luật lệ Ký 21:22-23) và thi thể phải được chôn cất trước khi màn đêm buông xuống. Nhưng Đức Chúa Jêsus đã bị các môn đồ bỏ rơi, bị người Do Thái cáo buộc phạm thượng và bị Phi-lát kết án là kẻ phản quốc. Vậy ai sẽ chôn xác Ngài?
Giô-sép người A-ri-ma-thê bước tới. Ông là một thành viên giàu có của hội đồng Sanhedrin đã kết án Chúa Jêsus, mặc dù ông không đồng ý với phán quyết. Ông đang tìm kiếm vương quốc của Đức Chúa Trời và muốn tôn vinh Chúa Jêsus. Đã cho đục một ngôi mộ đá mới cho mình và gia đình, Giô-sép quyết định đặt thi thể của Chúa Jêsus ở đó. Vì vậy, ông đã xin phép Phi-lát để đưa xác Chúa Jêsus đến mộ của chính mình. Là một trong những người trong Hội đồng tố cáo, Giô-sép là một người an toàn để tiếp nhận xác chết, Phi-lát cảm thấy nhẹ nhõm và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng hành động của Giô-sép đã được tiên tri trong Ê-sai 53:9: “Người ta đã đặt mồ người với những kẻ ác, nhưng khi chết, người được chôn với kẻ giàu; dầu người chẳng hề làm điều hung dữ và chẳng có sự dối trá trong miệng.”
Cuối cùng, Giô-sép đã trung thành với niềm tin của mình: Chúa Jêsus không có tội, nhưng cái chết của Ngài đã khiến Giô-sép nhận ra tội lỗi của chính mình và một ngày nào đó ông sẽ ở cùng Chúa Jêsus trong mộ của Ngài. Đó là một lời tuyên xưng phép báp-têm. Sứ đồ Phao-lô nói như sau: “Vậy chúng ta đã bị chôn với Ngài bởi phép báp-têm trong sự chết Ngài, hầu cho Đấng Christ nhờ vinh hiển của Cha được từ kẻ chết sống lại thể nào, thì chúng ta cũng sống trong đời mới thể ấy.” (Rô-ma 6:4). Sự thật là không có sự sống đời đời phước hạnh cho bất kỳ ai, trừ khi chúng ta tin rằng Chúa Jêsus đã chết thế cho chúng ta; và rằng Ngài đã gánh lấy lời rủa sả của tội lỗi giáng trên chúng ta. Nhưng đối với những người trong chúng ta vui mừng về sự hy sinh của Chúa Jêsus, chúng ta cần phải mạnh dạn và can đảm như Giô-sép trong việc đồng nhất mình với Chúa Jêsus trong sự chết của Ngài. Chúng ta không được sợ hãi và không hổ thẹn về Ngài, vì chúng ta được vinh dự là một phần trong vương quốc của Ngài. Hôm nay là ngày để bước ra khỏi bóng tối và xưng nhận rằng bạn thực sự tôn vinh Đấng Christ.
Lạy Đức Chúa Trời Toàn Năng, con kinh ngạc về cách Ngài liên kết tất cả những việc không thể giải thích được trong cuộc đời Đức Chúa Jêsus Christ với vinh quang của Ngài, và cách Ngài đã cho Giô-sép người A-ri-ma-thê tham gia vào đó. Xin tha thứ cho con khi con không nhìn thấy cách Ngài sẽ hoàn thành công việc của Ngài trong con và trong những người con yêu thương. Xin giúp con tin cậy Ngài sẽ dẫn dắt con để con có thể làm phần việc của mình và để Ngài kết hợp tất cả các kế hoạch của Ngài lại với nhau. Xin cho con học được đặc ân tôn vinh Đức Chúa Jêsus Christ khi không ai khác làm điều đó, và sẵn sàng đồng nhất mình với Ngài trong sự chết của Ngài để cuộc sống của con mang lại vinh quang cho Ngài. Trong danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work