Kinh Thánh: Giăng 20:15-17
“Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Hỡi đàn bà kia, sao ngươi khóc? Ngươi tìm ai? Người ngỡ rằng đó là kẻ làm vườn, bèn nói rằng: Hỡi chúa, ví thật ngươi là kẻ đã đem Ngài đi, xin nói cho ta biết ngươi để Ngài đâu, thì ta sẽ đến mà lấy. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi Ma-ri! Ma-ri bèn xây lại, lấy tiếng Hê-bơ-rơ mà thưa rằng: Ra-bu-ni (nghĩa là thầy)! Đức Chúa Jêsus phán rằng: Chớ rờ đến ta; vì ta chưa lên cùng Cha! Nhưng hãy đi đến cùng anh em ta, nói rằng ta lên cùng Cha ta và Cha các ngươi, cùng Đức Chúa Trời ta và Đức Chúa Trời các ngươi.” (BTT)
Ma-ri đang khóc. Ngôi mộ thì trống, Chúa Jêsus không còn, và bà không thể kiềm được nước mắt. Khi một người đàn ông đến gần và hỏi vì sao bà buồn như vậy, bà đoán đó là người giữ vườn, bà nghĩ có lẽ ông ấy biết xác Chúa ở đâu. Điều duy nhất Ma-ri mong muốn là tìm thấy xác của Chúa mình. Nhưng rồi bà nghe tiếng gọi tên mình – một âm thanh quen thuộc, dịu dàng, từng vang lên nhiều lần từ chính Chúa Jêsus. Phản ứng của bà thật tự nhiên: bà kêu lên và muốn ôm lấy Ngài.
Nhưng Chúa Jêsus từ chối cái ôm ấy. Ngài không thiếu yêu thương hay sự cảm thông; nhưng một giai đoạn mới đã bắt đầu. Thân xác Ngài là thật, bằng xương bằng thịt và sống động (Lu-ca 24:37–43), nhưng giờ đây Ngài đang chuẩn bị cho Ma-ri bước vào một đời sống đức tin và vâng lời – chứ không phải chỉ thấy và chạm vào. Chẳng bao lâu nữa, Chúa Jêsus sẽ thăng thiên, không để lại thể xác như một di vật nào để được tôn kính. Sự ra đi của Ngài là điều ích lợi cho chúng ta (Giăng 16:7), vì Đức Thánh Linh sẽ đến và là sự hiện diện vô hình của Đấng Christ – không giới hạn ở một chỗ cho một người, nhưng ngự trong mọi người tin Ngài tại bất cứ nơi nào họ ở.
Bản tính sa ngã của con người chúng ta luôn khao khát những bằng chứng vật lý và yêu thích điều đó. Chúng ta dễ dàng tìm đến những người hay vật mà chúng ta có thể chạm vào, nghe, thấy, nếm hoặc ngửi được. Tuy nhiên, mối liên hệ của chúng ta với Chúa Jêsus Christ không thể đặt nền tảng trên những điều đó. Chúng ta được gọi để tin rằng Đức Chúa Trời biết, yêu thương, tha thứ và dẫn dắt chúng ta – dựa trên sự chết thể xác của Đấng Christ để chuộc tội chúng ta, và sự sống lại của Ngài để xưng công bình cho chúng ta (Rô-ma 4:25). Ấy là Phúc Âm đã được Đức Thánh Linh làm sống động trong lòng chúng ta. Ngài gọi chúng ta bằng tên – bước vào đời sống đức tin: để gần bên Ngài dù không thể ôm lấy Ngài, và tin cậy Ngài dù không thấy Ngài. Ấy chính là sự kêu gọi của chúng ta hôm nay: thay vì “thấy rồi mới tin”, thì là “tin rồi vâng phục”.
Lạy Cha Thánh, con cảm tạ Ngài về sự cứu chuộc diệu kỳ qua sự chết và sống lại của Chúa Jêsus. Con cũng cảm tạ Chúa vì Ngài ban Đức Thánh Linh cho tất cả những ai đặt lòng tin nơi Chúa. Xin tha thứ cho con khi con tìm kiếm tình yêu của Ngài qua những thứ hữu hình hay qua con người. Xin giúp con tin cậy cả khi không thấy, và vâng lời vì con tin vào Lời Ngài. Xin cho con được đầy dẫy Thánh Linh để con cảm nhận tình yêu của Ngài và có năng quyền để phục vụ Ngài. Nhân danh Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work