Kinh Thánh: Lu-ca 13:1-5
“Cũng lúc ấy, có mấy người ở đó thuật cho Đức Chúa Jêsus nghe về việc Phi-lát giết mấy người Ga-li-lê, lấy huyết trộn lộn với của lễ họ. Đức Chúa Jêsus cất tiếng đáp rằng: Các ngươi tưởng mấy người đó vì chịu khốn nạn dường ấy, có tội lỗi trọng hơn mọi người Ga-li-lê khác sao? Ta nói cùng các ngươi, không phải; song nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy sẽ bị hư mất như vậy. Hay là mười tám người bị tháp Si-lô-ê ngã xuống đè chết kia, các ngươi tưởng họ có tội lỗi trọng hơn mọi kẻ khác ở thành Giê-ru-sa-lem sao? Ta nói cùng các ngươi, không phải; nhưng nếu các ngươi chẳng ăn năn, thì hết thảy cũng sẽ bị hư mất như vậy.”
Thế giới này thật đẹp, nhưng nó đã bị phá hủy cách khủng khiếp. Mặc dù dấu tay nhân lành về sự uy nghiêm sáng tạo của Chúa có ở khắp nơi, nhưng đống đổ nát xấu xa do tội lỗi gây ra cũng đầy dẫy khắp đất. Chúa Jêsus không thờ ơ trước thảm kịch của Thiên Đàng bị đánh mất; thật vậy, đó là mục đích Ngài đến thế gian, Ngài sẽ cứu chuộc một dân cho chính Ngài (Tít 2:14), đặt mọi thứ dưới quyền cai trị của Ngài và ban cho chúng đời sống mới (Ê-phê-sô 1:10).
Bằng cách sử dụng hai ví dụ hết sức mới mẻ đối với người nghe, Chúa Jêsus muốn chỉ về sứ điệp thiêng liêng đi kèm mọi tai họa. Ngài phớt lờ những tranh cãi chính trị xung quanh vụ thảm sát những người Ga-li-lê chống đối đến cúng tế tại đền thờ. Thay vì lên án hành vi bạo lực của Phi-lát (người sau này sẽ kết án tử Ngài khi Ngài chịu đoán phạt từ cơn thạnh nộ của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi con người), Chúa Jêsus dùng sự tàn ác của Phi-lát để minh họa sự phán xét bất ngờ và không thể tránh khỏi, liên kết với nhiều cái chết từ tòa tháp xây dang dở đã đổ sập xuống đám đông. Nhưng thông điệp là gì?
Giả định cho rằng trong cuộc sống này, ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác, là sai. Dù cho chúng ta có gạt bỏ ý nghĩ đó thì tất cả chúng ta đều chết, cả người tốt lẫn người xấu. Mỗi chúng ta đều không thể tránh khỏi cái chết thể xác, vì tất cả đều phạm tội (Rô-ma 3:23). Chúng ta sẽ chết như thế nào và khi nào chỉ là những chi tiết mà thôi. Chúa Jêsus nói rằng những người chết sớm do bạo lực, do bất cẩn hoặc do thiên tai, không tội lỗi hơn những người còn sống; tất cả đều như nhau dưới sự nguyền rủa của tội lỗi. Câu hỏi quan trọng là chúng ta sẽ chết vĩnh viễn hay sống mãi mãi.
Những thảm kịch khủng khiếp là lời nhắc về cơn thạnh nộ kinh khiếp hơn của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi con người, và về nhu cầu phải ăn năn và được giải hoà với Đức Chúa Trời ngay bây giờ (II Cô-rinh-tô 5:20), trước khi chúng ta bị Ngài phán xét (II Cô-rinh-tô 5:10). Chúa Jêsus liên tục nhắc đi nhắc lại thông điệp đó. Đó vẫn là thông điệp thiết yếu để chuẩn bị cho con người nghe và tiếp nhận Phúc Âm. Nếu không có thông tin vô cùng xấu về địa ngục, thì có rất ít lý do để con người ăn năn; và Phúc Âm không có sự ăn năn thì không phải là Phúc Âm. Vì vậy, cảm giác “lẽ ra đã có thể là tôi” đi kèm với mỗi tai họa là lời cảnh tỉnh phải giải hoà với Ngài trước khi quá muộn. Vì vậy, một phần công việc của chúng ta không chỉ là an ủi những người bị tổn thương bởi thảm kịch mà còn giúp mọi người nhận ra “dấu hiệu của thời kỳ cuối cùng”, và nhận biết nhu cầu phải ăn năn và được giải hoà với Đức Chúa Trời qua Chúa Jêsus Christ.
Lạy Đức Chúa Trời kính yêu. Cảm ơn Ngài vì Chúa Jêsus nhân từ và thương xót những người đang gặp khó khăn, nhưng Ngài cũng nói rõ ràng về sự cần thiết phải ăn năn và giải hoà với Đức Chúa Trời. Xin tha thứ cho con những lần con không ăn năn tội lỗi, hoặc biện minh cho sự bất tuân của mình thay vì ăn năn để con được xưng công bình bởi huyết của Đấng Christ. Xin giúp con không trở nên đa cảm hay phán xét tội lỗi, mà chỉ đơn giản là một người sống theo Phúc Âm. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work