Hỏi: Có phải là một người ngay từ khi sinh ra đã chết về phương diện thuộc linh? Nếu vậy, tại sao một người đã chết thuộc linh lại nhận được ân điển của Đức Thánh Linh, điều gì quyết định để họ có đức tin về Đức Chúa Trời?
Đáp: Câu hỏi mang tính thần học nầy chỉ được trả lời trong cách ngắn gọn nhất có thể như sau.
– Đúng, từ khi sinh ra một người đã chết về phương diện thuộc linh, và xa cách Đức Chúa Trời. Chết về phương diện thuộc linh là một thực tế. Chết mang ý nghĩa phân cách với Đức Chúa Trời, không có sự sống của Ngài. Vì vậy, mọi người được sinh ra, đã phân cách Đức Chúa Trời. Rô-ma 5:12 khẳng định điều nầy, “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi đã vào trong thế gian, và bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã lan tràn đến mọi người vì mọi người đều đã phạm tội” (TTHĐ). Khi tổ phụ loài người là A-đam và Ê-va phạm tội, thì Đức Chúa Trời xem mọi người thuộc dòng dõi A-đam là tội nhân. Như vậy, không ai được miễn trừ, tức là mọi người có một địa vị tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời hoặc chết thuộc linh hoặc phân cách với Đức Chúa Trời vừa khi được sinh ra.
– Chúng ta biết rằng bằng cách nào đó, chúng ta là những kẻ đã chết thuộc linh (tham chiếu Ê-phê-sô 2:1), được làm cho sống với Đức Chúa Trời và theo một ý nghĩa rất thật, chúng ta đã được sanh lại (tham chiếu Giăng 3:3, 7; Ê-phê-sô 2:5; Cô-lô-se 2:13). Vì chúng ta đã chết trong tội lỗi, chúng ta hoàn toàn không thể có đức tin nơi Đức Chúa Trời hoặc Lời Ngài. Chúa Giê-xu lặp đi lặp lại tuyên bố rằng chúng ta bất lực nếu không có Ngài và chúng ta không thể đến với Ngài mà không có sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời (xem Giăng 6:44). Phao-lô cũng đã dạy, “vì tâm trí hướng về xác thịt thì thù nghịch với Đức Chúa Trời, bởi nó không thuận phục luật pháp của Đức Chúa Trời; thực ra, nó không có khả năng để thuận phục. Người nào sống theo xác thịt thì không thể đẹp lòng Đức Chúa Trời.” (Rô-ma 8: 7-8)
Tuy nhiên, những gì người chết thuộc linh không thể làm cho chính mình, Đức Chúa Trời có quyền năng làm được điều không thể. Chúa Giê-xu giải thích làm thế nào người chết thuộc linh có thể thoát khỏi cái chết và nhận được sự sống đời đời. Chúa phán, “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai nghe lời ta mà tin Đấng đã sai ta, thì được sự sống đời đời, và không đến sự phán xét, song vượt khỏi sự chết mà đến sự sống. 25 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, giờ đến, và đã đến rồi, khi những kẻ chết sẽ nghe tiếng của Con Đức Chúa Trời, và những kẻ nghe sẽ được sống” (Giăng 5:24-25). Trong ánh sáng Lời Chúa, hành động của Đức Chúa Trời làm sống lại sự sống thuộc linh trong chúng ta, đem chúng ta từ sự chết thuộc linh sang sự sống thuộc linh được gọi là sự sanh lại. Nói tóm lại, một người đã chết thuộc linh được cứu hoàn toàn dựa trên công tác cứu chuộc của Đấng Christ và sự sanh lại bởi công tác của Đức Thánh Linh hành động bên trong người đó. Khi một người chết thuộc linh nghe Phúc Âm, thì Đức Chúa Trời phán với người đó qua Phúc Âm cách đầy quyền năng để mời gọi người đó đến với chính Ngài, và ban cho người đó sự sống thuộc linh mới hoặc sự sanh lại để người đó có thể đáp ứng trong đức tin. Chính Đức Thánh Linh hành động bên trong một người khiến người đó quyết định có đức tin nơi Đức Chúa Trời.