Kinh Thánh: Lu-ca 16:22-24
“Vả, người nghèo chết, thiên sứ đem để vào lòng Áp-ra-ham; người giàu cũng chết, người ta đem chôn. Người giàu ở nơi Âm phủ đang bị đau đớn, ngước mắt lên, xa thấy Áp-ra-ham, và La-xa-rơ trong lòng người; bèn kêu lên rằng: Hỡi Áp-ra-ham tổ tôi, xin thương lấy tôi, sai La-xa-rơ nhúng đầu ngón tay vào nước đặng làm cho mát lưỡi tôi; vì tôi bị khổ trong lửa nầy quá đỗi.” (BTT)
Câu chuyện bắt đầu với lối sống của một người giàu có và một người ăn xin (Lu-ca 16:19-21), rồi nhanh chóng chuyển sang cái chết của cả hai người đàn ông. Tuy nhiên, thi thể của người ăn xin không được chôn cất tử tế, trong khi đám tang của người đàn ông giàu có lại rất hoành tráng như phong cách sống của ông. Nhưng Chúa Jêsus không quan tâm đến những điều này. Hai người đàn ông có vận mệnh đời đời hoàn toàn khác nhau. Một người được sống trên thiên đàng, còn người kia cách xa sự hiện diện của Đức Chúa Trời và đang chờ sự phán xét trong địa ngục.
Trong câu chuyện này, Chúa Jêsus vẫn nhất quán với những lời phán dạy khác của Ngài về địa ngục, là nơi có sự dày vò liên tục và cách xa sự yên ủi (Ma-thi-ơ 24:51). Tệ hơn nữa, người đàn ông giàu có một thời có thể nhìn thấy người ăn xin từng bị khinh thường đang được Áp-ra-ham yên ủi. Dù từng khinh thường người ăn xin, nhưng giờ đây khi những cạm bẫy của lối sống buông thả đã biến mất, ông cầu xin người đàn ông nghèo khó hãy yên ủi mình.
Mặc dù những người theo chủ nghĩa thế tục đều cho rằng không có đời sống nào khác sau cuộc đời này, và một số người mộ đạo thích ý tưởng về một chuỗi nối tiếp các đời sống trên trần gian , nhưng Chúa Jêsus phán rất rõ rằng chúng ta chỉ sống một cuộc đời và sau đó sẽ sống đời đời trong thiên quốc hoặc trong địa ngục (Ma-thi-ơ 7:13-14). Câu chuyện này không nói rằng tất cả những người ăn xin đều lên thiên đàng và tất cả những người giàu có đều xuống địa ngục; nhưng câu chuyện nêu lên quan điểm về những mong muốn và quyết định trong đời sống này đều dẫn đến kết quả đời đời; và chúng ta không thể thay đổi sau khi đã chết (Lu-ca 16:26).
Xã hội hiện đại thường dè bỉu những ý nghĩ như vậy. Ý nghĩ mà Đức Chúa Trời có thể để bất kỳ ai xuống địa ngục là điều gây sốc với nhiều người. Vì vậy, điều quan trọng là mọi người phải biết rằng Ngài cũng là một thẩm phán công bình mà hình phạt cuối cùng là địa ngục. Ngài muốn họ ngừng nổi loạn và ăn năn tội lỗi để có thể nhận được sự tha thứ và bình an với Đức Chúa Trời (II Phi-e-rơ 3:9). Rao giảng mà bỏ qua những lẽ thật này là điều thiếu sót nguy hiểm, lừa dối con người vào sự bảo chứng sai lầm. Và sống như thể không có hậu quả là một sự mù quáng chết người. Vì vậy, thông điệp về Chúa Jêsus nên bao gồm cả tin dữ về địa ngục, vì nếu không có điều này thì Phúc Âm chỉ là một điều rất bình thường. Như Chúa Jêsus đã phán, địa ngục thực sự tồn tại, đó là lý do mạnh mẽ khiến Phúc Âm thực sự là một tin tức tốt lành .
Kính lạy Cha Thiên Thượng! Cảm ơn Cha vì Chúa Jêsus đã phán dạy rất rõ ràng về địa ngục. Xin Chúa tha thứ cho con khi con quên rằng địa ngục đang chờ đợi tất cả những ai vẫn cứ tiếp tục chống nghịch Chúa. Cầu xin Chúa cho lẽ thật này khích lệ con làm việc và cầu nguyện để những ai lạc lối có thể tìm thấy Đấng Cứu Thế. Xin Chúa giúp con biết quý trọng sự cứu rỗi lớn lao của Ngài và sống trung tín phục vụ Ngài. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work