Kinh Thánh: Lu-ca 1:80
“Vả, con trẻ ấy lớn lên, tâm thần mạnh mẽ, ở nơi đồng vắng cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Y-sơ-ra-ên.” (BTT)
Kinh Thánh không đề cập đến Giăng Báp-tít trong khoảng thời gian từ lễ đặt tên sau khi cắt bì cho đến lúc ông bắt đầu chức vụ công khai của mình. Câu Kinh Thánh này là manh mối duy nhất cho thấy ông được nuôi dạy và chuẩn bị để phục vụ Chúa. Tất nhiên, chúng ta biết rằng cha mẹ ông đã rất già trước khi ông được sinh ra. Có lẽ họ đã qua đời khi ông còn là một đứa trẻ hoặc ở tuổi thiếu niên. Chúng ta không biết ai đã chăm sóc ông; tất cả những gì chúng ta được biết là ông đã sống đơn độc trong hoang mạc. Chúng ta cũng biết rằng ông được đầy dẫy Đức Thánh Linh từ trước khi được sinh ra (Lu-ca 1:15) và có “tâm thần mạnh mẽ”, giống như Chúa Jêsus (Lu-ca 2:40). Chính Đức Chúa Trời đã nuôi dưỡng và bảo vệ Giăng, dù có hoặc không có sự giúp đỡ của người khác.
Là con trai của một thầy tế lễ, sự giáo dục thuộc linh cơ bản của Giăng đến từ Lời Đức Chúa Trời: do cha ông hoặc một thầy tế lễ khác dạy. Nhưng Giăng biết ý nghĩa của Lời Chúa bởi vì Đức Thánh Linh đã giải thích sứ điệp của Đức Chúa Trời cho lòng ông. Chắc hẳn ông đã nghe những câu chuyện về sự ra đời đặc biệt của mình, và Đức Thánh Linh đã xác nhận sứ mạng đặc biệt của ông là người dọn đường cho Đấng Christ khi ông đọc Ê-sai 40:3-5.
Thời gian Giăng ở trong hoang mạc có ý nghĩa gì? Đó là thời gian chuẩn bị và thử nghiệm, huấn luyện và trang bị. Điều này cũng giống như khi Đức Chúa Trời dẫn dân sự của Ngài qua hoang mạc trong 40 năm để họ hạ mình và để xem họ có thực sự muốn đi theo con đường của Ngài hay không (Phục truyền Luật lệ Ký 8:2-3). Đa-vít buộc phải ở trong hoang mạc trước khi trị vì (I Sa-mu-ên 23:14), và đó cũng là nơi ông sáng tác Thi thiên 63:1-11. Chúa Jêsus đã được Đức Thánh Linh đưa vào đồng vắng để bắt đầu trận chiến với Sa-tan (Ma-thi-ơ 4:1), và trong khi thi hành chức vụ Ngài đã lánh xa đám đông để dành thời gian cầu nguyện. Sứ đồ Phao-lô đã được Đức Thánh Linh dạy dỗ trong sa mạc Ả-rập về việc Cựu Ước chỉ về Chúa Jêsus (Ga-la-ti 1:15-17). Chúa cần có thời gian để uốn nắn tâm trí chúng ta bằng lẽ thật và hun đúc tấm lòng chúng ta để khao khát làm theo lời Ngài. Tất cả các tôi tớ của Đức Chúa Trời đều cần được Ngài trang bị nếu họ muốn phục vụ Ngài (Ê-phê-sô 4:11-13).
Ngày nay, mọi thứ có xu hướng gấp rút, người ta dồn hết thời gian vào học hành và vượt qua các kỳ thi với tốc độ nhanh. Nhưng Chúa không bao giờ vội vàng. Ngài dùng thời gian để nhào nặn chúng ta theo hình ảnh của Ngài. Cần phải có thời gian để suy ngẫm, điều đó không có nghĩa là làm cho tâm trí của chúng ta trống rỗng, mà là để Đức Chúa Trời điều khiển tâm trí của chúng ta bằng lẽ thật của Ngài. Việc suy ngẫm Kinh Thánh sẽ tôn vinh Đức Chúa Trời bằng cách xem trọng Lời Ngài và để Đức Thánh Linh giải thích ý tưởng của Ngài (thay vì chúng ta áp đặt ý tưởng của mình!). Suy ngẫm Lời Chúa không chỉ dành cho những người đặc biệt; mọi môn đồ của Chúa Jêsus nên dành thời gian mỗi ngày, mỗi tuần và mỗi năm để trông đợi Chúa (Ê-sai 40:31). Chúa Jêsus khen Ma-ri thành Bê-tha-ni vì đã dành thời gian lắng nghe Ngài (Lu-ca 10:38-41). Một số người nói rằng họ quá bận rộn; nhưng vấn đề không phải là sự hạn chế về thời gian, mà thực chất là sự kiêu ngạo khi đặt các ưu tiên của Đức Chúa Trời thấp hơn các ưu tiên của chúng ta. Vì vậy một số tín đồ không biết Chúa muốn gì ở họ, nếu họ không chịu khó đọc Lời Chúa và cầu nguyện.
Lạy Chúa nhân từ. Cảm ơn Ngài đã ban cho con Lời Chúa và Thánh Linh của Ngài. Xin tha thứ cho con vì nhiều lần con đã phớt lờ Ngài và chọn làm theo ý riêng và những ưu tiên trong lối sống của con. Xin tha thứ cho sự kiêu ngạo của con khiến con không nghe được tiếng Ngài. Xin giúp con muốn lại gần Ngài, đọc Kinh Thánh và cầu nguyện, lắng nghe điều Ngài phán. Xin giúp con cũng có thể khuyến khích bạn bè và đồng nghiệp của con làm như vậy. Vì sự vinh hiển của Chúa Jêsus. Nhân danh Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work