Kinh Thánh: Giăng 20:10-14
“Đoạn, hai môn đồ trở về nhà mình. Song Ma-ri đứng bên ngoài, gần mộ, mà khóc. Người vừa khóc, vừa cúi xuống dòm trong mộ, thấy hai vị thiên sứ mặc áo trắng, một vị ngồi đằng đầu, một vị ngồi đằng chân, chỗ xác Đức Chúa Jêsus đã nằm. Hai thiên sứ hỏi: Hỡi đàn bà kia, sao ngươi khóc? Người thưa rằng: Vì người ta đã dời Chúa tôi đi, không biết để Ngài ở đâu. Vừa nói xong, người xây lại thấy Đức Chúa Jêsus tại đó; nhưng chẳng biết ấy là Đức Chúa Jêsus.” (BTT)
Ngôi mộ trống rỗng! Phi-e-rơ và Giăng đã đến xem sau khi nghe các người đàn bà báo tin rằng tảng đá đã bị lăn đi. Họ phát hiện rằng xác Chúa Jêsus đã không còn. Khi mọi người trở về, Ma-ri Ma-đơ-len vẫn đứng lại để than khóc một mình. Khi cúi nhìn vào trong hang mộ, bà thấy hai thiên sứ ngồi nơi bệ đá từng đặt xác Chúa Jêsus. Lạ thay, họ hỏi bà: “Sao ngươi khóc?” Câu hỏi tưởng chừng quá hiển nhiên: Thầy và cũng là Chúa của bà đã bị đóng đinh, và giờ đây xác Ngài lại bị lấy mất, càng khiến nỗi đau của bà thêm sâu sắc.
Khi quay lại, bà thấy Chúa Jêsus đang đứng đó – ngay bên ngoài ngôi mộ, trong thân thể sống động, khoác áo chỉnh tề và đầy yêu thương! Dù từng nghe Chúa phán rằng Ngài sẽ chịu chết và ngày thứ ba sẽ sống lại (Lu-ca 24:6–8), Ma-ri không thể liên kết Người lạ trong vườn với lời hứa phục sinh của Chúa. Sự buồn đau đã che phủ tâm trí bà.
Giống như tình yêu có thể làm chúng ta “mù quáng”, thì sự đau buồn cũng vậy. Tình yêu thường khiến ta thiếu khách quan và cho rằng chẳng có vấn đề nào là không thể giải quyết, chẳng có lỗi lầm nào là quan trọng. Nhưng trong sự đau buồn thì ngược lại. Mọi vấn đề đều trở nên quá lớn, đến nỗi không có lời an ủi, hứa hẹn hay lý lẽ nào là đủ. Thật khó nhận ra đâu là quyết định đúng đắn vì nỗi đau như chiếc khăn che phủ tâm trí để bảo vệ chúng ta, đồng thời cũng có thể khiến chúng ta không nhìn thấy sự hiện diện của Chúa Jêsus. Khi điều đó xảy ra, ma quỷ lợi dụng để kéo chúng ta ra khỏi sự an ủi và sức mạnh của Chúa, khiến ta đắm chìm trong nỗi buồn, tức giận hoặc tuyệt vọng. Những cảm xúc này rất phổ biến, bất kể mất mát đó là gì – công việc, người thân, mái ấm hay bệnh tật. Đau buồn là phản ứng thật và không sai, nhưng nó không nên là phản ứng duy nhất. Hãy nhớ quay lại, vì dù ta có bị lạc trong đau thương, Chúa Jêsus đã đến và đang đứng ngay sau lưng chúng ta.
Lạy Đức Chúa Trời đầy ân điển, con cảm tạ Ngài vì sự nhân từ mà Ngài dành cho những người đang đau buồn. Hậu quả của tội lỗi trong thế gian khiến sự mất mát là điều không thể tránh khỏi. Xin tha thứ cho con khi con quá đắm chìm trong thế giới riêng đầy nước mắt, và khi con vô tình để ma quỷ che mắt con, không còn thấy Chúa Jêsus. Xin giúp con nhận biết rằng Chúa Jêsus luôn ở rất gần, mong muốn đem con trở lại với thế giới thật với mục đích yêu thương, an ủi và vui mừng mà Ngài dành cho con. Nhân danh Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Kinh Thánh: Giăng 20:15-17 "Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Hỡi đàn bà kia, sao…
Kinh Thánh: Giăng 20:5-9 "Người cúi xuống, thấy vải bỏ dưới đất; nhưng không vào.…
Kinh Thánh: Giăng 20:1-4 "Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, lúc rạng đông, trời còn…
Kinh Thánh: Giăng 19:38-42 "Sau đó, Giô-sép người A-ri-ma-thê, làm môn đồ Đức Chúa Jêsus…
Kinh Thánh: Giăng 19:36-37 "Vì điều đó xảy ra, cho được ứng nghiệm lời Kinh…
Kinh Thánh: Giăng 19:31-35 "Vì bấy giờ là ngày sắm sửa về ngày Sa-bát, mà…