Kinh Thánh: Giăng 11:7-10
“Môn đồ thưa rằng: Thưa thầy, hôm trước dân Giu-đa tìm ném đá thầy, thầy còn trở lại nơi họ sao! Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong ban ngày há chẳng phải có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày, thì không vấp, vì thấy sự sáng của thế gian nầy. Nhưng nếu ai đi ban đêm, thì vấp, vì không có sự sáng.” (BTT)
Chúa Jêsus đang ở cách Giê-ru-sa-lem hơn hai ngày đường, nơi mà các nhà lãnh đạo tôn giáo ghen tị trước đây đã từng cố ném đá Ngài. Chúa Jêsus cùng các môn đồ của Ngài đã trốn thoát và đi bộ hai ngày đến địa điểm làm phép báp-têm trên sông Giô-đanh, nơi Giăng đã làm phép báp-têm cho Chúa Jêsus khoảng hai năm trước đó. Đó là một nơi yên tĩnh để suy ngẫm. Nhưng chẳng bao lâu sau, những người khao khát nghe Ngài giảng và tin Ngài đã tìm đến (Giăng 10:40-42).
Trong thời gian đó, Chúa Jêsus nhận được tin nhắn từ hai người bạn của Ngài là Ma-ri và Ma-thê ở Bê-tha-ni (một ngôi làng cách Giê-ru-sa-lem khoảng hai dặm), nói rằng anh trai của họ, La-xa-rơ, đang bị bệnh rất nặng. Thực tế, La-xa-rơ có lẽ đã chết vào khoảng thời gian tin nhắn đến. Nhưng Chúa Jêsus phán với các môn đồ của Ngài rằng: “Bịnh nầy không đến chết đâu, nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh” (Giăng 11:4), rồi Ngài tiếp tục giảng dạy cho đám đông.
Hai ngày sau, Ngài bảo các môn đồ chuẩn bị quay lại khu vực gần Giê-ru-sa-lem; một ý tưởng mà họ cho là ngu ngốc và vô trách nhiệm, và có lẽ họ còn lo sợ cho mạng sống của chính mình. Nhưng Chúa Jêsus dạy các môn đồ rằng họ an toàn khi Ánh Sáng ở cùng họ. Họ không nên sợ hãi khi theo Ngài, ngay cả khi bước vào những khu vực nguy hiểm. Chính những người bước đi trong bóng tối và từ chối Ánh Sáng mới luôn va vấp và sa ngã (Giăng 12:35). Chúa Jêsus biết rằng không ai có thể nghịch cùng Đức Chúa Trời (Châm ngôn 21:30); và Ngài có đủ thời gian để thực hiện mọi điều Cha Ngài đã truyền lệnh. Ngài không bao giờ vội vã và luôn giữ đúng thời hạn thiêng liêng để hoàn thành sứ mệnh của mình. Đây là bài huấn luyện cần thiết để các môn đồ trở thành sứ đồ trong thời kỳ bị bách hại, khi nhiệm vụ quá lớn lao mà thời gian lại dường như quá ngắn ngủi.
Chúa luôn biết Ngài đang làm gì, ngay cả khi điều đó có vẻ ngu ngốc hoặc nguy hiểm đối với chúng ta. Đó là bài học mà các môn đồ cần phải học trước khi họ bắt đầu lãnh đạo Hội Thánh. Sự an toàn không phụ thuộc vào nơi chúng ta ở hay sự vắng mặt của mối nguy hiểm. Chỉ có Chúa là Đấng giữ chúng ta an toàn và Ngài sẽ làm điều đó theo cách của Ngài. Có thể đôi khi Ngài dường như yêu cầu chúng ta mạo hiểm mọi thứ, nhưng đồng thời, chúng ta biết rằng trong Chúa Jêsus, chúng ta được bảo vệ hoàn toàn. Vì vậy, đừng sợ hãi hay nản lòng khi theo Chúa Jêsus. Không có gì và không ai có thể chống lại bạn khi Chúa ở cùng bạn!
Kính lạy Cha Thiên Thượng! Con cảm ơn Chúa vì Ngài luôn bảo vệ dân sự của Ngài ngay cả khi họ có thể phải đối mặt với nguy hiểm. Và cảm ơn Chúa vì Ngài đã nâng đỡ họ ngay cả khi sự nguy hiểm đó trở thành hiện thực. Xin Chúa tha thứ cho con vì đã dễ dàng sợ hãi và lùi bước không phục vụ Ngài bởi con không tin rằng Ngài sẽ bảo vệ con. Xin Chúa giúp con hiểu rằng Đấng Bảo Vệ con sẽ đồng hành cùng con khi con bước đi trong Ánh Sáng của Chúa Jêsus. Vì vậy, xin Chúa giúp con trở nên tự tin hơn để phục vụ Ngài như các sứ đồ đã làm. Nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work