Kinh Thánh: Lu-ca 8:19-21
“Mẹ và anh em Đức Chúa Jêsus đến tìm Ngài; song vì người ta đông lắm, nên không đến gần Ngài được. Vậy có kẻ báo cho Ngài biết rằng: Mẹ và anh em thầy ở ngoài, muốn thấy thầy. Nhưng Ngài đáp rằng: Mẹ ta và anh em ta là kẻ nghe đạo Đức Chúa Trời và làm theo đạo ấy.” (BTT)
Trong một số nền văn hóa, mối quan hệ gia đình là điều cực kỳ quan trọng. Những người biết chúng ta rõ nhất phải là những người yêu thương và trung thành với chúng ta nhất. Đó là lý do vì sao sống trong cùng một gia đình mà không nghĩ đến nhau và không cùng làm việc với nhau như một đội, thì đó là một gia đình bất thường và là một nỗi đau. Trong câu chuyện Kinh Thánh hôm nay, các môn đồ vây quanh Chúa Jêsus, và đoàn dân đến để nghe Ngài giảng dạy. Vì thế, có rất nhiều người ở đó. Khi Ma-ri là mẹ Ngài và các anh em cùng mẹ khác cha với Ngài (Ma-thi-ơ 13:55-56) đến, họ không thể đến gần để gặp Chúa được. Họ nhờ người chuyển lời đến Chúa Jêsus. Đây là một thời điểm rất đặc biệt, và mọi người cũng muốn biết cách Chúa Jêsus đối xử ra sao với những người trong gia đình ở nơi công cộng. Liệu Ngài có vâng theo điều răn thứ năm trong Mười Điều răn và Ngài có hoàn toàn tôn kính mẹ Ngài không?
Câu trả lời của Chúa Jêsus chắc hẳn làm nhiều người sửng sốt, và thật sự một vài người đã sửng sốt. Chúng ta hãy nhớ lại câu chuyện lúc Chúa Jêsus 12 tuổi (Lu-ca 2:41-50). Bà Ma-ri và ông Giô-sép dẫn Chúa Jêsus lên đền thờ Giê-ru-sa-lem trong ngày lễ Vượt Qua, và đã không biết rằng Ngài ở lại đền thờ trong khi họ lên đường trở về Na-xa-rét cùng với gia đình và bạn bè. Cuối cùng, họ tìm thấy Chúa Jêsus trong đền thờ, đang chất vấn các thầy dạy đạo những câu hỏi hóc búa. Khi họ trách Chúa sao để lạc họ, Chúa Jêsus hỏi: “Cha mẹ kiếm con làm chi? Há chẳng biết con phải lo việc Cha con sao?’’ Nhưng họ không hiểu được điều Ngài nói (Lu-ca 2:49-50).
Tận 20 năm sau, họ vẫn không thể hiểu ai mới là người có thẩm quyền trong gia đình thuộc linh của Ngài. Dù cho Ngài vâng phục thẩm quyền được uỷ thác cho cha mẹ là bà Ma-ri và ông Giô-sép khi Ngài còn nhỏ (Lu-ca 2:51), nhưng họ cũng chỉ là một phần trong gia đình của Đức Chúa Trời, không phải là chủ gia đình. Đức Chúa Trời mới là chủ gia đình; với tư cách là Con Đức Chúa Trời, nhiệm mạng cao nhất của Chúa Jêsus là làm việc của Cha trên trời. Sứ điệp của Ngài mới là điều ưu tiên, và cách người ta đáp ứng cho thấy ai mới là thành viên đích thực trong gia đình của Ngài (Lu-ca 11:27-28).
Nhiều người nghĩ rằng thân thiết với Chúa là dành thời gian để cầu nguyện, đọc Kinh Thánh, và thờ phượng Chúa. Nhưng Chúa Jêsus phán chúng ta thật sự là người trong gia đình nếu chúng ta khao khát trò chuyện với Chúa và mong muốn làm theo lời Ngài. Các lễ nghi tôn giáo chẳng có nghĩa lý gì nếu không thật sự sẵn lòng vâng lời Chúa. Có lẽ chúng ta cho rằng mọi việc giữa chúng ta với Chúa đều ổn vì chúng ta đồng ý với điều Ngài phán. Nhưng Ngài không muốn chúng ta chỉ đồng ý cách thụ động: Ngài muốn chúng ta mỗi ngày háo hức làm theo Lời Chúa. Người nào như thế mới là người nhà của Chúa (Lu-ca 10:38-42).
Lạy Chúa Toàn Năng, con cảm ơn Chúa vì Ngài không chỉ đưa ra những quy tắc cho chúng con mà còn cho chúng con biết điều Ngài muốn và mời gọi chúng con cùng làm việc với Ngài để hoàn thành mục đích của Ngài. Con xin Chúa tha thứ khi con lấy làm thoả mãn với những thói quen tôn giáo, mà phớt lờ mạng lịnh của Ngài là bày tỏ tình yêu thương qua sự vâng phục bằng hành động cụ thể. Xin Chúa giúp con đem Lời Chúa đến nơi công sở, đến với gia đình và cộng đồng. Nguyện họ nhận biết rằng con tin những điều Chúa phán vì con làm theo Lời Ngài, qua đó chứng minh rằng con là một thành viên trong gia đình của Ngài. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work