Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 23:29-32
“Khốn cho các ngươi, thầy thông giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả hình! Vì các ngươi xây đắp mồ mả của đấng tiên tri, trau giồi mồ mả của người công bình, và nói rằng: Nếu chúng ta ở cùng một thời với tổ phụ, thì không hùa theo người mà làm đổ máu các đấng tiên tri vậy. Ấy đó, các ngươi tự làm chứng cho mình rằng thật là con cháu những người giết các đấng tiên tri. Vậy thì hãy làm cho đầy dẫy cái lường của tổ phụ các ngươi!” (BTT)
“Khoảng cách làm mê hoặc tầm nhìn” là một câu nói trong tiếng Anh có nghĩa là cái gì ở càng xa thì thấy nó càng đẹp. Những khiếm khuyết được che giấu và tầm nhìn mờ nhạt khiến cho tâm trí vẽ nên những điều đẹp đẽ từ những điều xấu xí. Chúa Jêsus buộc tội những thầy thông giáo và người Pha-ri-si đã làm điều đó với mộ của các vị tiên tri tử đạo.
Các nhà lãnh đạo tôn giáo trong thời Chúa Jêsus thích biến các tiên tri đã chết thành những anh hùng, đặc biệt là những người đã chết thê thảm dưới tay của chính đồng bào họ, tức những người không chấp nhận lời tiên tri mà Đức Chúa Trời truyền cho họ. Giới lãnh đạo hiện tại, dù là con cháu của những kẻ đã giết người, lại muốn được người ta xem là những người công chính, những người vinh danh các tiên tri và không bao giờ đối xử tệ với các tiên tri. Nhưng tất cả đều là giả dối; thực ra họ chỉ muốn người ta tôn vinh họ mà thôi.
Chúa Jêsus khá thẳng thắn với những người này. Ngài phán rằng họ thật giả dối khi tôn vinh người đã chết, giả vờ rằng họ không phải là người đã giết đầy tớ của Đức Chúa Trời. Chúa Jêsus biết họ sẽ sớm giết Ngài. Họ xây những ngôi mộ đẹp đẽ như những điện thờ người chết, còn sự chết ở ngay trong lòng họ. Mặc dù hai người trong số họ, Giô-sép người A-ri-ma-thê và Ni-cô-đem sẵn sàng chôn xác Đấng Christ, nhưng họ đã không phản đối vụ xét xử bất công và kết án tử hình Ngài (Giăng 19:38-42).
Hai lòng là gốc rễ của sự giả hình: một mặt là để mọi người nhìn thấy, và mặt khác là khao khát thực sự của người đó. Sự chênh lệch càng lớn thì sự giả vờ càng lố bịch. Khen ngợi người khác khi họ không còn gây khó khăn luôn dễ hơn là vâng lời khi người ta gây trở ngại cho mình. Người ta cần có can đảm để thừa nhận sai lầm của mình và chịu một phần trách nhiệm, biết rằng bản thân không tốt hơn tổ tiên mình. Bản chất con người luôn quên những bài học của lịch sử vì chúng ta nghĩ rằng mình giỏi hơn tổ tiên. Không phải vậy. Tất cả chúng ta đều là tội nhân. Nếu cũng ở trong đám đông thời điểm đó, có thể chúng ta cũng đã hét lên “Đóng đinh hắn đi, đóng đinh hắn đi” (Ma-thi-ơ 27: 22-23). Vì vậy, hãy quên đi niềm kiêu hãnh và sự cố chấp, hãy sống thực tế. Hãy ăn năn trước khi quá muộn.
Lạy Đức Chúa Trời là Cha, con thật ngạc nhiên về cách Chúa Jêsus nhìn thấu vào mọi tấm lòng. Cảm ơn Ngài vì tấm lòng con được phơi bày rõ ràng trước mặt Ngài và Ngài biết những nơi ẩn chứa sự nổi loạn bên trong con, dù bề ngoài con thể hiện sự tin kính. Con xin ăn năn vì đã sống hai lòng, những tiêu chuẩn kép và sự kết hợp nguy hại giữa nổi loạn và kiêu hãnh đã thúc đẩy những điều đó. Xin giúp con yêu Ngài nhiều hơn để con khao khát sự liêm chính hơn là được nhiều người biết đến. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work