Kinh Thánh: Lu-ca 9:51-56
“Khi gần đến kỳ Đức Chúa Jêsus được đem lên khỏi thế gian, Ngài quyết định đi thành Giê-ru-sa-lem. Ngài sai kẻ đem tin đi trước mình. Họ ra đi, vào một làng của người Sa-ma-ri để sửa soạn nhà trọ cho Ngài; song người Sa-ma-ri không tiếp rước Ngài, vì Ngài đi thẳng lên thành Giê-ru-sa-lem. Gia-cơ và Giăng là môn đồ Ngài, thấy vậy, nói rằng: Thưa Chúa, Chúa có muốn chúng tôi khiến lửa từ trên trời xuống thiêu họ chăng? Nhưng Đức Chúa Jêsus xây lại quở hai người, (mà rằng: Các ngươi không biết tâm thần nào xui giục mình.) Rồi Ngài cùng môn đồ đi qua làng khác.” (BTT)
Trước đó, các môn đồ đã bị quở trách vì sự vô tín của họ (Lu-ca 9:41), tính kiêu ngạo và cạnh tranh của họ (Lu-ca 9:46-48) và vì muốn loại một tín đồ khác khỏi mục vụ (Lu-ca 9:49-50). Phân đoạn Kinh Thánh hôm nay cho thấy lời quở trách thứ tư. Rõ ràng là tâm trí của Chúa Jêsus đang hướng đến thập tự giá với sự cứu rỗi tuyệt vời dành cho tất cả những ai tin, nhưng mười hai môn đồ lại muốn giáng sự đoán phạt trên làng của người Sa-ma-ri, là những người không bày tỏ lòng hiếu khách đối với Chúa Jêsus.
Chúa Jêsus đã quở trách họ. Họ không hiểu rằng công việc của Đấng Christ trên thập tự giá không phải để xét xử những người nổi loạn mà để cứu họ, và tạo cơ hội để tội nhân đáp lại ân điển của Đức Chúa Trời. Vì lý do gì đó, họ nghĩ rằng một cuộc đụng độ về quyền lực sẽ khiến các làng người Sa-ma-ri khác sợ hãi và khiến họ phải khuất phục. Đó không phải là cách của Chúa Jêsus. Ngài chỉ bỏ qua và đi đến một ngôi làng khác, bày tỏ tình yêu và quyền năng của Đức Chúa Trời để chữa lành, giải cứu và soi sáng những tấm lòng đen tối.
Thập tự giá là nhiệm vụ cần được hoàn tất nhưng đó không phải là mục tiêu của Chúa Jêsus. Sự đoàn tụ với Đức Chúa Cha trên trời mới là trọng tâm của Đấng Cứu Thế (Giăng 17:5; Hê-bơ-rơ 12:2). Ngài nhìn thấy những sự vinh hiển hầu đến vượt xa sự hỗn độn của thế gian này, điều mà một ngày nào đó tất cả những tín đồ chân chính sẽ được ngắm xem (Giăng 17:24). Trong lúc đó, Phúc Âm sẽ được rao giảng, tội nhân sẽ được cứu và học cách bước theo Chúa Jêsus. Sẽ có nhiều việc phải làm trong tấm lòng của những người nổi loạn để họ có thể nhận ân điển yêu thương của Ngài và háo hức chờ đợi sự trở lại của Đấng Christ (Tít 2:11-14).
Các môn đồ ngày nay, tức là những người tin Đức Chúa Jêsus Christ là Đấng Cứu Thế và là Chúa, có nguy cơ phạm phải một trong hai lỗi. Một là giống như các môn đồ, họ xem Hội Thánh như một cái búa để đập vỡ mầm mống của sự xấu xa và giáo lý sai lệch. Điều đó thể hiện sự khắt khe mà Chúa Jêsus không bao giờ bày tỏ với những ai tìm kiếm sự thương xót của Ngài. Lỗi còn lại là không mấy sợ hãi về sự phán xét hầu đến và sống cuộc đời ích kỷ mà không khẩn trương rao truyền Phúc Âm và không thúc giục người khác tin nhận Đấng Christ trước khi quá muộn. Cơ Đốc nhân khôn ngoan sẽ vừa vui mừng bởi ân điển và lòng thương xót về sự cứu rỗi của Đấng Christ, vừa sợ hãi trước sự đoán phạt khi Ngài tái lâm. Một quan điểm thuộc linh như vậy sẽ thôi thúc họ tận hiến và thờ phượng Chúa, khuyến khích họ tiến bước trong công tác môn đồ hóa và ưu tiên rao báo Phúc Âm cho gia đình, bạn bè và đồng nghiệp của mình.
Kính lạy Chúa nhân từ. Tạ ơn Ngài đã ban ân điển của Ngài cho con, dù con không xứng đáng và đã khước từ sự nhân từ của Ngài quá lâu. Xin Chúa tha tội cho những thất bại và thiếu sót của con và giúp con sống trong ơn cứu chuộc của Ngài. Nguyện con có thể bày tỏ lòng thương xót của Ngài cho những người khác và khẩn trương công bố Phúc Âm của Ngài tại bất cứ nơi nào Ngài đặt để con. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work