Kinh Thánh: Lu-ca 9:33
“Lúc hai đấng ấy lìa khỏi Đức Chúa Jêsus, Phi-e-rơ thưa Ngài rằng: Thưa thầy, chúng ta ở đây tốt lắm, hãy đóng ba trại, một cái cho thầy, một cái cho Môi-se, và một cái cho Ê-li. Vì Phi-e-rơ không biết mình nói chi.” (BTT)
Một số người có thói quen nhanh nhảu đáp lại điều gì đó mà thậm chí họ còn không hiểu, dù lời nói của họ không phù hợp. Người đó chính là Phi-e-rơ. Sự vinh hiển bao phủ Chúa Jêsus và sự xuất hiện của Môi-se và Ê-li là điều nằm ngoài sự hiểu biết của ông, và ông đã nhanh chóng đề xuất một ý tưởng. Thay vì im lặng và cúi đầu sợ hãi, ông lại đứng lên và nói những lời ngây dại.
Chúng ta không biết những suy nghĩ trong đầu của Phi-e-rơ, nhưng có thể là một trong những khả năng sau: Có lẽ ông cảm thấy mình nên làm điều gì đó, vì là người quyết đoán nhất trong số ba môn đồ đi cùng Chúa Jêsus lên núi, ông lên tiếng trong khi những người khác im lặng; hoặc có thể ông đã nghĩ đến tình tiết trong Xuất Ê-díp-tô Ký 24:9-11: khi Môi-se đưa A-rôn, Na-đáp và A-bi-hu đến để chứng kiến giao ước mà Đức Chúa Trời đã lập, sau đó ăn uống cùng nhau. Có lẽ ông quá bối rối bởi sự hóa hình và muốn tìm cách kiểm soát, hoặc để kéo dài trải nghiệm vinh quang, ông đã lên tiếng khi Môi-se và Ê-li đang nói lời tạm biệt với Chúa Jêsus.
Dù suy nghĩ của Phi-e-rơ là gì, rõ ràng ông cảm thấy trách nhiệm của ông là thể hiện lòng hiếu khách với Chúa Jêsus (Đấng Mết-si-a), Môi-se (Luật pháp) và Ê-li (Tiên tri): nhưng ông không thấy rằng mình đến đó theo “lời mời” của Đức Chúa Trời, và ông là khách chứ không phải chủ nhà. Đó là sai lầm của Phi-e-rơ. Ông không phải là “người trông coi” Chúa Jêsus để sắp xếp chương trình cho Ngài và bảo vệ Ngài. Ông cũng gặp vấn đề tương tự vào đêm Chúa Jêsus bị bắt (Lu-ca 22:54-62). Thay vì giúp đỡ, Phi-e-rơ lại gây cản trở (Ma-thi-ơ 16:23) vì ông nghĩ mình phải nắm quyền kiểm soát chứ không phải là Chúa Jêsus.
Mãi về sau, các môn đồ mới hiểu được ý nghĩa của ngày hôm đó (II Phi-e-rơ 1:16-21). Tuy nhiên, giống như Phi-e-rơ, chúng ta có thể mắc phải những sai lầm tương tự khi Đức Chúa Trời ban ơn để chúng ta được tiếp xúc với Lời Ngài và quyền năng của Ngài. Sự thật là Đức Chúa Trời làm nhiều điều mà chúng ta không thể hiểu đúng vào thời điểm đó. Giống như Gióp và những người bạn của ông, đôi khi Đức Chúa Trời phải bảo chúng ta “xuống khỏi sân khấu”, bởi vì chúng ta không đủ khả năng để biết Đức Chúa Trời đang làm gì. Khi quở trách Gióp, Đức Chúa Trời phán: “Bấy giờ, từ giữa cơn gió trốt, Đức Chúa Trời đáp cùng Gióp rằng: Kẻ nầy là ai dám dùng các lời không tri thức, mà làm cho mờ ám các mưu định ta?” (Gióp 38:1-2). Như Thi thiên 46:10 cho biết, thường thì phản ứng tốt nhất của chúng ta đối với những gì Đức Chúa Trời cho phép xảy ra là yên lặng và biết rằng Chúa là Đức Chúa Trời.
Lạy Đức Chúa Trời toàn năng, con biết rằng Ngài cao trọng hơn con rất nhiều về mọi mặt. Xin hãy tha thứ cho con khi con cố gắng định nghĩa những gì con không hiểu được hoặc thực hiện việc của Ngài mà không được Ngài cho phép. Xin giúp con trở thành một người chăm chú quan sát những điều con không hiểu, trân trọng và suy ngẫm mọi điều Ngài làm trong lòng con, giống như những gì bà Ma-ri đã làm, cho đến khi Ngài tiết lộ mục đích của những việc đó. Xin giúp con khiêm tốn học tất cả những điều con không thể nhìn thấy hoặc hiểu được để con có thể lớn lên trong sự kính sợ và tin cậy rằng Ngài thực sự nắm quyền trên mọi điều. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work