Kinh Thánh: Lu-ca 8:14
“Phần rơi vào bụi gai, là những kẻ đã nghe đạo, nhưng rồi đi, để cho sự lo lắng, giàu sang, sung sướng đời nầy làm cho đạo phải nghẹt ngòi, đến nỗi không sanh trái nào được chín.” (BTT)
Phúc Âm mang tin tức tốt lành, đó là lời hứa tình yêu từ Đức Chúa Trời, được tha thứ hoàn toàn cùng chốn ở nơi thiên đàng (Giăng 10:28-29) quả thật cuốn hút bao người. Những người này muốn tin rằng Chúa ở đó vì họ như một nguồn an ủi bổ sung cho những ưu tiên và ham muốn ích kỷ. Họ không phó thác lòng tin trọn vẹn nơi Đấng Christ. Chúa Jêsus ví họ như mảnh đất có những bụi gai bao phủ ở rìa cánh đồng (Lu-ca 8:7). Hạt giống rải ở đó nảy mầm và bắt đầu phát triển. Nhưng lớp bụi rậm dày đặc ngăn cản ánh sáng chiếu vào và cây con chết đi.
Hạt giống Lời Chúa vẫn luôn công hiệu (Hê-bơ-rơ 4:12), nhưng lối sống chỉ biết quan tâm đến bản thân đã chi phối họ, không có chỗ cho lẽ thật gây dựng đời sống mình. Cuộc sống họ đầy hối hả, bằng lòng với những điều quen thuộc không có ý nghĩa vĩnh cửu, có chừa chỗ cho lẽ thật của Chúa nhưng không nhận ra khi nào chỗ ấy bị che khuất bởi những thứ hấp dẫn thoáng qua tiếp theo. Họ sống cho hiện tại và không màng đến sự sống đời đời. Họ để những tham vọng thế gian bóp nghẹt lẽ thật cho đến chừng quá muộn (Phi-líp 3:18-19). Câu kinh thánh này mang ý chừa chỗ cho sứ điệp Phúc Âm để mọi người cam kết vâng theo quyền cai trị tối thượng của Chúa. Nhưng những nguyên tắc nầy cũng áp dụng cho những tín đồ có lòng yêu mến Lời Đức Chúa Trời nhưng đã bị dập tắt.
Những sự lo lắng, giàu sang và vui thú đều có một điểm chung, đó là tất cả đều khuyến khích chúng ta tập trung vào bản thân. Sự lo lắng đòi hỏi chúng ta phải tự mình tìm ra giải pháp cho vấn đề. Tiền bạc và của cải lôi cuốn chúng ta bằng lời hứa mang đến quyền lực và sự thỏa mãn; chúng ta tưởng mình nắm quyền kiểm soát, nhưng khi có được, chúng ta lại thay đổi lối sống để phục vụ và bảo vệ chúng (I Ti-mô-thê 6:9-10). Bản chất của sự ham thích không bao giờ thỏa mãn trong chốc lát; chúng ta luôn mong muốn có nhiều hơn. Vì vậy, thay vì tự do tận hưởng những phước lành của Chúa và biết ơn (I Ti-mô-thê 4:4), chúng ta lại trở thành nô lệ cho của cải, tham vọng, học vấn và các tình huống khiến chúng ta chú ý và phục tùng.
Ngay cả Vua Sa-lô-môn cũng nhận thấy lối sống đó không có chỗ nghe theo Chúa và không an tâm khám phá Lời Ngài (Truyền đạo 1:12-18). Các tín hữu đang chống chọi với những nan đề gai góc cảm thấy không còn khao khát Lời Chúa khi quá bận rộn cố kiểm soát cuộc sống. Bất kì điều gì họ hiểu đều nhanh chóng bị nhấn chìm bởi sự huyên náo đòi hỏi tức thời. Giải pháp thực sự là chừa chỗ để Lời Chúa làm mới tâm hồn (Lu-ca 10:41,42). Nếu không đặt Chúa là ưu tiên hàng đầu thì mọi thứ khác sẽ chiếm lấy sự chú ý của bạn cho đến khi đời sống thuộc linh ngày một héo hon. Hãy để Lời Chúa hướng dẫn cuộc đời bạn và hãy xem cách Ngài thay thế những lo lắng, của cải và thú vui nhỏ mọn bằng mục tiêu, sự bình an và lòng vui mừng. (Thi thiên 19:7-11).
Lạy Chúa, Đấng lạ lùng. Cảm ơn Chúa vì Lời Ngài mang đến phước hạnh cho con, cho gia đình và đồng nghiệp và đưa chúng con đến đời sống mới trong Đấng Christ. Xin tha thứ cho con khi con bị ám ảnh bởi việc cố gắng kiểm soát cuộc sống của chính mình đến nỗi phớt lờ Lời Chúa, không tin cậy Chúa kiểm soát mọi thứ gây ảnh hưởng đến con. Xin giúp con biết thức tỉnh trước những hiểm họa làm con chi phối, để con đặt chúng dưới thẩm quyền của Đấng Christ. Xin Chúa cho con biết giúp đỡ bạn bè và đồng nghiệp của mình bằng cách khuyến khích họ cũng làm như vậy. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work