Kinh Thánh: Lu-ca 21:37-38
“Vả, ban ngày, Đức Chúa Jêsus dạy dỗ trong đền thờ; còn đến chiều, Ngài đi lên núi, gọi là núi Ô-li-ve, mà ở đêm tại đó. Vừa tảng sáng, cả dân sự đến cùng Ngài trong đền thờ, đặng nghe Ngài dạy.” (BTT)
Trong tuần lễ trước khi bị đóng đinh, Chúa Jêsus vẫn làm việc mỗi ngày. Ngài có mặt tại đền thờ từ sáng đến tối để giảng dạy Lời Chúa. Ngài không trốn tránh nhưng công khai giúp đỡ tất cả những ai muốn lắng nghe Ngài (Mác 14:49). Và rất nhiều người đã đến với Ngài. Ngài trở thành điểm thu hút những người đang tìm kiếm lẽ thật, dù cuối tuần lễ đó, họ lại là những người la lên: “Đóng đinh nó trên cây thập tự đi! Đóng đinh nó trên cây thập tự đi!” (Lu-ca 23:21) như thể lẽ thật Ngài dạy và nhân cách Ngài thể hiện không có ý nghĩa gì với họ. Nhưng họ không bao giờ có thể chối bỏ việc mình đã được nghe lẽ thật, và sau đó nhiều người đã ăn năn vào ngày Lễ Ngũ Tuần (Công vụ 2:36-37) cũng như trở thành những tín hữu đầu tiên của Hội Thánh.
Sau những thì giờ cầu nguyện buổi tối, Chúa Jêsus có cuộc hẹn khác với Cha trên trời. Đó đã là điều đặc trưng trong chức vụ của Ngài, Ngài sẽ dành thì giờ ban đêm để trò chuyện với Đức Chúa Cha một mình (Ma-thi-ơ 14:23, Lu-ca 6:12). Ngài đã đi lên núi Ô-li-ve và cầu nguyện suốt đêm.
Nhiệm vụ trước mắt của Ngài quá lớn nên có những điều Ngài cần làm hơn là ngủ. Chúa Jêsus có thể tiếp tục công việc nhờ mối tương giao mật thiết với Đức Chúa Cha. Qua đó, Ngài nhận được sức mạnh để tiếp tục làm theo đúng kế hoạch thiên thượng, vì biết rằng công việc tối thượng của Ngài trên đất là chịu hy sinh vì tội lỗi thế gian (Giăng 1:29), đó là đỉnh điểm của chức vụ Ngài và làm vui lòng Cha Ngài. Không có mâu thuẫn giữa việc giảng dạy ban ngày và sự cầu nguyện ban đêm, cả hai đều nằm trong ý muốn của Cha Ngài. Đó là lý do vài ngày sau, Chúa Jêsus muốn các sứ đồ tập sự thức canh và cầu nguyện, nhưng họ đã không hiểu và chìm vào giấc ngủ (Ma-thi-ơ 26:41).
Khi tâm trí rối bời về một vấn đề lớn, bạn sẽ làm gì? Một số người hoảng loạn hoặc tự cô lập mình, một số người lao vào công việc để không nghĩ đến vấn đề lớn đó, còn những người khác thì bỏ qua sự cầu nguyện. Nhưng Chúa Jêsus không làm điều nào trong số những điều này. Ngài không dùng công việc quan trọng hằng ngày để bị phân tâm khỏi thập tự giá. Tất cả đều là để làm vui lòng Đức Chúa Cha và hoàn thành sứ mạng được giao. Ngài cũng không cho phép áp lực của việc chịu đóng đinh sắp đến cản trở việc giảng dạy công khai của Ngài. Mặc dù những áp lực mà chúng ta phải đối mặt rất nhỏ so với những gì Chúa Jêsus đã trải qua, nhưng chúng ta sẽ luôn có những giai đoạn mà áp lực như muốn nghiền nát chúng ta. Khi nó xuất hiện trong một lĩnh vực nào đó của cuộc sống, thì chỉ đời sống cầu nguyện mật thiết, chia sẻ mọi điều mới có thể ngăn chúng ta khỏi bóp méo cuộc sống và sự phục vụ Chúa và người khác (Phi-líp 4:4-9). Với sự đảm bảo đến từ việc được Đức Chúa Trời hoàn toàn chấp thuận, chúng ta có thể hoàn thành mọi việc mà Ngài đã giao phó cho chúng ta.
Lạy Chúa yêu quý của con. Con cảm ơn Ngài vì tấm gương đáng kinh ngạc về cách Chúa Jêsus có thể vừa làm việc vừa cầu nguyện trong suốt tuần lễ khó khăn nhất trong cuộc đời trên đất của Ngài. Xin tha thứ cho con vì thiếu đức tin và thiếu sự cầu nguyện khi con cố gắng thực hiện tất cả trách nhiệm của mình bằng sức riêng và thấy mình bị lạc khỏi đường lối Ngài do những áp lực đè lên con. Xin giúp con tin rằng Ngài biết tất cả những gì sắp xảy đến và sẽ hướng dẫn con thực hiện ý muốn của Ngài trong mọi lĩnh vực của cuộc sống con cách an toàn. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work