Kinh Thánh: Giăng 21:18-19
“Quả thật, quả thật, ta nói cùng ngươi, khi ngươi còn trẻ, ngươi tự mình thắt lưng lấy, muốn đi đâu thì đi; nhưng khi ngươi già, sẽ giơ bàn tay ra, người khác thắt lưng cho và dẫn ngươi đi đến nơi mình không muốn. Ngài nói điều đó để chỉ về Phi-e-rơ sẽ chết cách nào đặng sáng danh Đức Chúa Trời. Và sau khi đã phán như vậy, Ngài lại rằng: Hãy theo ta.” (BTT)
Phi-e-rơ từng có những ước mơ lớn và tham vọng mạnh mẽ. Ông đã hứa sẽ không bao giờ rời bỏ Chúa Jêsus, dù điều đó có nghĩa là phải vào tù hay chết cùng Ngài (Lu-ca 22:33). Nhưng Phi-e-rơ chưa từng nghĩ đến việc vào tù hay chết để làm sáng danh Chúa Jêsus. Vì vậy, hẳn ông đã rất bàng hoàng khi Chúa Jêsus bảo rằng ông cũng sẽ bị đóng đinh.
Chúa Jêsus biết Phi-e-rơ là người năng nổ. Ông thường tự lập kế hoạch và đạt được điều mình muốn. Dù thói quen đó đã được thay đổi khi Chúa Jêsus rõ ràng là người đứng đầu trong nhóm của họ, nhưng nó vẫn là một phần trong tính cách ông. Tuy nhiên, Chúa có một kế hoạch khác. Phi-e-rơ không thể làm sáng danh Đức Chúa Trời theo cách riêng của mình; con đường vinh quang dành cho ông sẽ giống như Thầy mình – đi qua thập tự giá. Dĩ nhiên, cái chết của Phi-e-rơ sau này trên thập tự giá sẽ không cứu được thế gian (chỉ có Chúa Jêsus mới làm được điều đó); nhưng vì đó là kế hoạch của Chúa, nên việc ông sẵn sàng chịu khổ và chịu sỉ nhục vì danh Đấng Christ sẽ làm sáng danh Đức Chúa Trời.
Dấu hiệu của môn đồ thật là chấp nhận rằng Đức Chúa Trời có quyền cho phép sự đau khổ xảy đến với dân Ngài, bởi vì điều đó sẽ làm cho Ngài được vinh hiển. Đó có thể không phải là điều chúng ta chọn (theo bản tính xác thịt), nhưng nếu chúng ta để Chúa chọn con đường cho mình, thì ngay cả nỗi đau đớn tột cùng cũng sẽ đem vinh quang cho Ngài. Đôi khi chúng ta nghĩ rằng sẽ dễ chịu hơn nếu hiểu được lý do; nhưng lời giải thích duy nhất là Chúa đã cho phép, và vì vậy, khi chúng ta chấp nhận, vinh quang sẽ thuộc về Ngài. Điều này không phải là suy nghĩ tự nhiên của con người, và đó là lý do chúng ta cần đoạn Kinh Thánh hôm nay… để chuẩn bị cho con đường phía trước, và để Chúa dẫn dắt chúng ta đến những nơi mà chúng ta không thể nghĩ đến hay mong muốn. Khi chúng ta chấp nhận con đường của Ngài, Ngài được sáng danh, người khác được phước, và chúng ta được đầy dẫy niềm vui (Gia-cơ 1:2-7). Rõ ràng, Phi-e-rơ đã học được bài học đó, vì ông đã viết 1 Phi-e-rơ 1:3-9. Nguyện xin Chúa giúp chúng ta không nắm quyền điều khiển đến mức kháng cự con đường dẫn đến vinh quang cho Chúa.
Lạy Cha yêu thương. Con cảm tạ Ngài vì Ngài luôn nắm quyền kiểm soát, và ngay cả điều đau khổ nhất cũng có thể được Ngài dùng để làm sáng danh Ngài và đem phước lành cho người khác. Xin tha thứ cho con khi con chỉ nghĩ đến thành công thuộc linh qua những kế hoạch của riêng mình, và khi con không muốn tin rằng Ngài có thể dùng đau khổ để đem vinh hiển cho Ngài. Xin giúp con sống vui mỗi ngày, bất kể hoàn cảnh thế nào, ngay cả khi đau khổ dường như chặn đường con. Nguyện thái độ của con đối với nghịch cảnh bày tỏ con tin cậy Ngài nhiều đến mức nào, và Thánh Linh Ngài nâng đỡ con ra sao. Nhân danh Chúa Jêsus, A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work
Em có thắc mắc muốn chia sẻ, Cơ Đốc nhân có được tập Yoga hoặc…
Chào bạn, Người không tôn giáo còn được gọi là người vô thần. Họ theo…
Kinh Thánh: Giăng 21:24-25 “Ấy chính là môn đồ đó làm chứng về những việc…
Kinh Thánh: Giăng 21:20-23 “Phi-e-rơ xây lại, thấy môn đồ mà Đức Chúa Jêsus yêu…
Kinh Thánh: Giăng 21:15-17 "Khi ăn rồi, Đức Chúa Jêsus phán cùng Si-môn Phi-e-rơ rằng:…
Hỏi: Tại sao sứ đồ Phao-lô cho rằng tình yêu thương lại cao trọng hơn…