Kinh Thánh: Lu-ca 13:31-33
“Cũng trong lúc đó, có mấy người Pha-ri-si đến thưa Ngài rằng: Thầy nên bỏ chỗ nầy mà đi, vì vua Hê-rốt muốn giết thầy. Ngài đáp rằng: Hãy đi nói với con chồn cáo ấy rằng: Ngày nay, ngày mai, ta đuổi quỷ chữa bịnh, đến ngày thứ ba, thì đời ta sẽ xong rồi. Nhưng ngày nay, ngày mai, và ngày kia ta phải đi, vì không có lẽ một đấng tiên tri phải chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem.” (BTT)
Người Pha-ri-si không thích Chúa Jêsus (Giăng 5:16-18). Vậy tại sao họ lại đến cảnh báo Ngài rằng Hê-rốt có ý định giết Ngài? Hê-rốt An-ti-pa là thống đốc vùng Ga-li-lê, nơi Chúa Jêsus đang thi hành chức vụ vào thời điểm này, vì vậy mối đe dọa dường như là thật. Nhưng thật ra, các nhà lãnh đạo tôn giáo địa phương chỉ muốn Chúa Jêsus đi khỏi tỉnh phía Bắc đó… và đến chỗ khác. Nếu Ngài đi đến nơi khác, cách xa họ, quyền lực và chức vụ của họ một lần nữa sẽ không bị xáo trộn.
Việc Chúa sử dụng cụm từ “ngày thứ ba” có liên quan đến cách mà các quốc gia phương Đông bày tỏ lòng hiếu khách. Vào ngày đầu tiên, người khách lạ sẽ được chào đón và nghỉ ngơi để lấy lại sức, vào ngày thứ hai anh ta sẽ làm công việc và vào ngày thứ ba anh ta sẽ tiếp tục đi đến cuộc hẹn tiếp theo của mình. Chúa Jêsus đang nói rằng mặc dù ban đầu người Do Thái chào đón Ngài và không thích chức vụ của Ngài, nhưng Ngài sẽ tiếp tục phá hủy công việc của Sa-tan cho đến “ngày thứ ba”, khi Ngài đắc thắng sự chết và ban sự cứu rỗi.
Chúa Jêsus đã nhìn thấu mưu đồ của họ và xem họ như những sứ giả của Hê-rốt. Ngài không bị chệch hướng khỏi các địa điểm và thời gian biểu mà Ngài đã định; ngay cả mối đe dọa đối với mạng sống của Ngài. Suy cho cùng, Ngài không hề sợ chết; đó là lý do Ngài đến! Và Ngài biết nơi Ngài sẽ chết: tại Giê-ru-sa-lem chứ không phải xứ Ga-li-lê. Hê-rốt không có gì nguy hiểm, mà chỉ là sự phân tâm. Chúa Jêsus biết rằng Ngài phải hoàn thành những gì nằm trong kế hoạch của Ngài mỗi ngày, đó là loại bỏ quyền lực của Sa-tan và chứng tỏ quyền năng của Ngài để khôi phục những gì ma quỷ đã vô hiệu hóa. Nhưng những công việc hằng ngày như giảng dạy, chữa bệnh và trừ quỷ không phải là mục tiêu cuối cùng của Ngài. Ngài tập trung vào trách nhiệm duy nhất của Ngài là làm sinh tế để chuộc tội lỗi của thế gian (Giăng 1:29). Ngài biết thời điểm (Lễ Vượt qua) và địa điểm (thành Giê-ru-sa-lem); cho đến lúc đó, Ngài phải thực hiện công việc của mình.
Mặc dù không ai trong chúng ta có thể gánh vác trách nhiệm chuộc tội giống như Chúa Jêsus, nhưng chúng ta cần hết lòng trong công việc để trở thành chứng nhân hiệu quả cùng Ngài (Cô-lô-se 1:24). Sự cám dỗ khiến chúng ta giảm tốc độ, dừng lại hoặc từ bỏ là một phần trong công việc thường xuyên của Sa-tan, nhằm làm chúng ta chệch hướng khỏi những gì Đức Chúa Trời đã đặt ra cho chúng ta để mục đích của Ngài không được hoàn thành. Tôi tớ khôn ngoan của Đức Chúa Trời cần tôi luyện mình để giữ lời của Chúa Jêsus luôn ở trong tâm trí: “Tôi phải tiếp tục đi ngày nay, ngày mai và ngày kia” và nói thêm: “Tôi không được chệch hướng khỏi sứ mạng mà Chúa đã trao cho tôi!” Chúa biết đích đến cuối cùng của chúng ta và Ngài sẽ giúp cho bạn thực hiện tất cả các mục đích của Ngài nếu bạn không bị chệch hướng, lạc lối, và nản lòng.
Lạy Chúa toàn năng. Con biết rằng mọi thứ đều nằm dưới quyền tối cao của Ngài, bao gồm cả cuộc đời con và mục đích của Ngài để sử dụng con trong công việc Ngài. Con muốn cảm ơn Ngài vì tất cả các phước lành ban cho con là nhờ Chúa Jêsus đã tập trung vào mục tiêu của Ngài. Xin tha thứ cho con vì những lần con nghe theo tiếng của Sa-tan và những “con cáo” khác đến phá hoại vườn nho của Ngài. Xin giúp con khao khát sức mạnh tươi mới từ Ngài mỗi ngày và sử dụng nó để trung tín phục vụ Ngài tại gia đình, nơi làm việc, lúc rảnh rỗi và trong Hội Thánh, để con làm được tất cả những gì mà Ngài đã đặt để nơi con. Trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work