Kinh Thánh: Giăng 19:25-27
“Tại một bên thập tự giá của Đức Chúa Jêsus, có mẹ Ngài đứng đó, với chị mẹ Ngài là Ma-ri vợ Cơ-lê-ô-ba, và Ma-ri Ma-đơ-len nữa. Đức Chúa Jêsus thấy mẹ mình, và một môn đồ Ngài yêu đứng gần người, thì nói cùng mẹ rằng: Hỡi đàn bà kia, đó là con của ngươi! Đoạn, Ngài lại phán cùng người môn đồ rằng: Đó là mẹ ngươi! Bắt đầu từ bấy giờ, môn đồ ấy rước người về nhà mình.” (BTT)
Giai đoạn Chúa Jêsus chịu đau đớn, bị đánh đập và đóng đinh trên thập tự giá là lúc đau buồn nhất trong cuộc đời của bà Ma-ri là mẹ Ngài. Những lời tiên tri mà cụ Si-mê-ôn đã nói cùng Ma-ri trong ngày hài nhi Jêsus được dâng tại đền thờ hẳn đã trở lại trong tâm trí bà: “Đây, con trẻ nầy đã định làm một cớ cho nhiều người trong Y-sơ-ra-ên vấp ngã hoặc dấy lên, và định làm một dấu gây nên sự cãi trả; còn phần ngươi, có một thanh gươm sẽ đâm thấu qua lòng ngươi. Ấy vậy tư tưởng trong lòng nhiều người sẽ được bày tỏ” (Lu-ca 2:34-35). Khi chứng kiến Chúa Jêsus treo mình trên thập tự, người mẹ ấy cảm thấy đau đớn như gươm đâm vào lòng.
Dẫu vậy, Đức Chúa Jêsus tự nguyện chọn con đường thập tự, vì yêu thương và vâng phục Đức Chúa Cha, và vì tình yêu thương Ngài dành cho cả nhân loại đầy tội lỗi – kể cả mẹ Ngài là Ma-ri. Nhưng tình yêu ấy cũng khiến Ngài phải phân rẽ khỏi mẹ, và khỏi chính Đức Chúa Cha, Đấng chẳng thể nhìn đến Con Ngài đang gánh lấy tội lỗi của cả thế gian. “Ước chừng giờ thứ chín, Đức Chúa Jêsus kêu tiếng lớn lên rằng: Ê-li, Ê-li, lam-ma-sa-bách-ta-ni? nghĩa là: Đức Chúa Trời tôi ơi! Đức Chúa Trời tôi ơi! Sao Ngài lìa bỏ tôi?” (Ma-thi-ơ 27:46). Thế nhưng, trong chính khoảnh khắc tăm tối và đau thương ấy, Chúa Jêsus vẫn đầy lòng yêu thương và thương xót đối với mẹ Ngài. Ngài đã giao phó mẹ cho sứ đồ Giăng – để Giăng chăm sóc, bảo vệ bà khỏi sự chê cười và nghèo túng (vì có lẽ Giô-sép đã qua đời vào thời điểm ấy).
Làm sao tình yêu lại có thể vừa chia cắt vừa nối kết, vừa phơi bày lại vừa che chở? Ấy chính là tình yêu của cha mẹ khi sửa dạy con cái. Đó là cách mà tình yêu chân thật hoạt động trong một thế giới đầy tội lỗi – vì tình yêu không loại bỏ nỗi đau, nhưng cho chúng ta lý do để chịu đựng nỗi đau ấy. Tình yêu không nhắm mắt trước điều đúng đắn, và cũng không phớt lờ trách nhiệm. Tình yêu thật là một sự chọn lựa dựa trên điều đúng – ưu tiên vâng lời Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, không vì thế mà tình yêu thiếu lòng thương xót. Trái lại, tình yêu thật sẵn sàng hy sinh và che chở (I Cô-rinh-tô 13:4-7). Vậy nên, khi tình yêu chân thật gây đau đớn và dường như chia cắt con người, bạn phải nhìn thấy trong đó lòng thương xót và sự quên mình.
Thế gian đầy tội lỗi khiến cho các chọn lựa của chúng ta trở nên khó khăn hơn. Đôi khi, để đẹp lòng Đức Chúa Trời, chúng ta phải chịu đựng cảnh người thân yêu đau đớn hoặc thiếu thốn. Nhưng Chúa xứng đáng trở thành tình yêu đầu tiên của chúng ta; và đến cuối cùng, Ngài sẽ khen ngợi những quyết định của chúng ta trong đức tin, và giúp chúng ta thấy rằng Ngài sẽ ban điều tốt lành cho những người mà chúng ta không thể cứu giúp..
Lạy Cha Thiên thượng đầy yêu thương, con cảm tạ Chúa vì Chúa Jêsus yêu con nhiều đến nỗi Ngài bằng lòng hy sinh chính mình, hy sinh mối liên hệ với mẹ Ngài, và chịu chia cắt khỏi Cha Ngài khi gánh lấy tội lỗi của con. Con cảm ơn Ngài vì tấm gương thương xót của Chúa Jêsus, khi Ngài lo bảo vệ cho mẹ Ngài là Ma-ri. Xin tha thứ cho con khi con tìm cách làm vui lòng người thân, mà lại xem nhẹ sự kêu gọi và mạng lệnh của Ngài trên đời sống con. Xin dạy con biết yêu mến Ngài trên hết mọi sự; và xin chỉ cho con cách để thể hiện lòng thương xót với những người có nhu cầu mà con không thể đáp ứng được. Nhân danh Chúa Jêsus Christ. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work