Kinh Thánh: Giăng 19:1-3
“Bấy giờ, Phi-lát bắt Đức Chúa Jêsus và sai đánh đòn Ngài. Bọn lính đan một cái mão triều bằng gai, đội trên đầu Ngài, và mặc cho Ngài một cái áo điều. Đoạn, họ đến gần, nói với Ngài rằng: Lạy Vua dân Giu-đa! Họ lại cho Ngài mấy cái vả.” (BTT)
Với những người theo Chúa Jêsus, thật không thể đọc phân đoạn này mà không cảm thấy phẫn nộ. Làm sao những người đó dám đối xử tàn ác như thế với Con Đức Chúa Trời, Vua trên muôn vua, Cứu Chúa của nhân loại? Sự phẫn nộ ấy là phản ứng đúng đắn. Những hình ảnh mô tả thật khủng khiếp: những trận roi tàn bạo, mão gai dài và nhọn đâm vào da đầu Ngài, gậy gộc và nắm đấm đập vào mặt Ngài. Ngay cả những lời nói cũng đầy sự khinh miệt, giễu cợt Chúa Jêsus vì Ngài tuyên bố mình là Vua.
Đó là tội ác rành rành, không thể che đậy. Không hề có sự công bằng, phẩm giá hay tôn trọng. Cứ như thể chính Sa-tan đang trút hết nọc của sự ghen ghét và vui hưởng sự nhục mạ mà Con Đức Chúa Trời phải chịu. Và đúng là như vậy. Nhưng Chúa Jêsus không chống cự, không sợ hãi, không mở miệng, Ngài chấp nhận điều xấu xa nhất mà con người tội lỗi có thể làm. Ngài đã chọn con đường thập tự và Ngài biết rõ điều gì đang chờ đợi phía trước. Tuy nhiên, sự trừng phạt ấy không phải dành cho Ngài, mà Ngài đã chịu thay cho chúng ta. Như Ê-sai 53:5 & 7 đã chép: “Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương, bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh… Người bị hiếp đáp, nhưng khi chịu sự khốn khổ chẳng hề mở miệng. Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, người chẳng từng mở miệng.”
Dù Cơ Đốc nhân đã quen thuộc với hình ảnh thập tự giá trong nhà thờ hoặc trên đồ trang sức, nhưng thực tế kinh hoàng hơn nhiều. Sự chết của Chúa Jêsus theo sau những đau đớn khủng khiếp và sự sỉ nhục tàn bạo, nhằm khiến bất kỳ ai cũng phải quy phục. Nhưng kế hoạch của Đức Chúa Trời là trải nghiệm đau đớn của Đấng Christ sẽ khiến chúng ta phải quỳ gối trước Ngài. Như lời của bài thánh ca xưa: “Quyết tin vì tội ta Chúa đảm đương. Ở thập tự khổ trăm đường.” Vậy thì chúng ta đáp ứng thế nào? Đó phải là sự thờ phượng, biết ơn và một tấm lòng khiêm nhu muốn phục vụ Ngài. Nhưng liệu chúng ta có thật sự như thế không? Phải chăng chúng ta đã quên rằng Chúa Jêsus tự nguyện gánh chịu bao đau khổ để chúng ta được tha thứ? Đó là một câu hỏi quan trọng mà chúng ta cần suy ngẫm hôm nay.
Kính lạy Cha từ ái, con thật kinh ngạc trước ân điển của Ngài đã để Chúa Jêsus chịu đau khổ thay con. Con xin lỗi vì đã có lúc quên đi mọi điều Ngài đã gánh chịu với lòng khiêm nhu tột bậc, hay khi con sống như thể sự chết của Ngài chẳng có nghĩa lý gì. Xin giúp con trân quý sự hy sinh của Ngài nhiều hơn, biết thờ phượng, cảm tạ, và dâng chính đời sống con để phục vụ Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work