Kinh Thánh: Lu-ca 8:1-3
“Kế đó, Đức Chúa Jêsus đi thành nầy đến thành kia, làng nầy đến làng khác, giảng dạy và rao truyền tin lành của nước Đức Chúa Trời. Có mười hai sứ đồ ở với Ngài. Cũng có mấy người đàn bà đi theo Ngài, là những người đã được cứu khỏi quỉ dữ và chữa khỏi bịnh: Ma-ri, gọi là Ma-đơ-len, từ người bảy quỉ dữ đã ra, Gian-nơ vợ Chu-xa, là quan nội vụ của vua Hê-rốt, Su-xan-nơ và nhiều người khác nữa giúp của cải cho Ngài.” (BTT)
Thời gian Chúa Jêsus thi hành chức vụ cũng là khóa huấn luyện đối với những môn đồ được Ngài bổ nhiệm làm sứ đồ (Mác 3:14). Lúc đó, họ không biết rằng mình sẽ trở thành những người lãnh đạo của Hội Thánh Đầu Tiên. Tất cả họ sẽ chịu khổ vì đức tin của mình và hầu hết sẽ tử vì đạo. Điều quan trọng là họ phải thấy Chúa Jêsus hành động để học hỏi từ Ngài (“môn đồ” có nghĩa là “học trò”) và có thể làm những gì Chúa Jêsus đã làm sau khi nhận lãnh Đức Thánh Linh (Công vụ 1:8) .
Chức vụ của Chúa Jêsus trước khi bị đóng đinh trên thập tự giá kéo dài không đến 3 năm; nhưng nó được tiếp tục cho đến bây giờ bởi những người đã được đào tạo. Mười Hai người được kêu gọi để được huấn luyện phục vụ như Chúa Jêsus, và sau đó dạy những người khác làm điều tương tự (2 Ti-mô-thê 2:2). Khóa đào tạo giống như một khóa học việc, trong đó Chúa Jêsus dạy Kinh Thánh trong các nhà hội vào mỗi ngày Sa-bát, kèm theo những ví dụ thực tiễn trong chức vụ.
Những người khác cũng háo hức học hỏi. Lu-ca nhắc đến nhiều người nữ có đức tin, từ Ma-ri Ma-đơ-len trước đây bị quỷ ám đến vợ của một viên chức cấp cao. Đây chỉ là những người tiêu biểu trong rất nhiều người biết ơn Chúa Jêsus vì Ngài đã biến đổi cuộc đời họ. Đối với Gian-nơ, đi theo Chúa Jêsus là một nếp sống tiềm ẩn mối nguy hiểm vì chủ của chồng bà, tức vua Hê-rốt, đã xử tử Giăng Báp-tít vì tội nói sự thật (Ma-thi-ơ 14: 3-12). Nhưng những người phụ nữ này có một điểm chung: họ đều hết mình giúp đỡ Chúa Jêsus và các môn đồ Ngài.
Một phần quan trọng của bất kỳ khóa đào tạo mục vụ nào là phải bỏ đi ý nghĩ cho rằng đây là công việc mà người khác phải trả công cho mình. Các nhà lãnh đạo Cơ Đốc có thể cần được hỗ trợ, và Kinh Thánh ủng hộ việc những người đang được phục vụ hỗ trợ cho những người phục vụ họ (1 Ti-mô-thê 5:18), nhưng sự hỗ trợ đó là món quà phải được đón nhận với lòng biết ơn chứ không phải một đòi hỏi. Trên thế giới ngày nay, hầu hết những người phục vụ trong mục vụ Cơ Đốc phần lớn tự lo cho bản thân và gia đình của họ. Thật vậy, điểm khởi đầu của tất cả các mục vụ là phục vụ vì vâng theo sự kêu gọi của Chúa – không phải vì những gì chúng ta có thể nhận được từ mục vụ (1 Phi-e-rơ 5: 2). Ngay cả khi còn trên đất, Chúa Jêsus cũng không có nơi nào để có thể gọi là “nhà” (Lu-ca 9:58). Những người phụ nữ này không tìm kiếm bất cứ điều gì cho bản thân, ngoại trừ đặc quyền được học khi họ phục vụ. Ngay cả một số người khao khát phục vụ cũng không hiểu điều này. Những người trung tín phục vụ Chúa sẽ hy sinh để phục vụ. Đối với Chúa Jêsus, sự dạy dỗ tốt nhất thường là dạy bằng cách làm gương.
Kính lạy Chúa! Con ngạc nhiên trước ân điển của Ngài. Ngài đã đến trong một thế giới tham lam và hy sinh cho những người coi thường ân điển của Ngài. Cảm ơn Ngài đã mở mắt con để con nhìn thấy giá trị sự hy sinh của Ngài. Xin tha thứ cho con khi con cảm thấy rằng những người khác “nợ con điều gì đó” vì con nhân danh Chúa phục vụ họ, hoặc khi con không muốn dành thời gian và nỗ lực trong chức vụ vì ít bổng lộc, vì không được báo đáp hay không được công nhận. Xin giúp con học cách cho đi một cách rời rộng để những người khác có thể hiểu được ân điển của Ngài, và thấy được ân điển đó qua cách con phục vụ họ. Trong danh Chúa Jêsus. Amen.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work