Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Được thương xót nhờ đức tin

Kinh Thánh: Mác 7:27-30

“Đức Chúa Jêsus phán cùng người rằng: Hãy để con cái ăn no nê trước đã; vì không lẽ lấy bánh của con cái quăng cho chó. Song người đáp lại rằng: Lạy Chúa, hẳn vậy rồi; nhưng mà chó dưới bàn ăn mấy miếng bánh vụn của con cái. Ngài bèn phán: Hãy đi, vì lời ấy, quỉ đã ra khỏi con gái ngươi rồi. Khi người trở về nhà, thấy đứa trẻ nằm trên giường, và quỉ đã bị đuổi khỏi” (BTT)

Thoạt đầu, Chúa Jêsus có vẻ không cảm thông với người phụ nữ Sy-rô-phê-ni-xi. Bà đến cầu xin Chúa Jêsus chữa lành và đuổi linh ô uế ra khỏi đứa con gái bị quỷ ám, mất kiểm soát (Mác 7:26). Chúa Jêsus đã đi cả quãng đường từ Ga-li-lê đến thành Ty-rơ ven biển Địa Trung Hải vì cuộc gặp gỡ này. Các môn đồ của Ngài luôn dõi theo mọi điều Ngài nói và làm, Phi-e-rơ đã tận mắt chứng kiến và được Mác ghi lại trong phân đoạn này. Từng chặng trên con đường chức vụ là một bài học cho các sứ đồ để họ hiểu cách lãnh đạo Hội Thánh sau này.

Hẳn các môn đồ phải lấy làm lạ khi thấy Chúa Jêsus đi một quãng đường xa để rồi khước từ người phụ nữ ngoại bang có đức tin. Ngài nói rằng thời gian và chức vụ của Ngài trước hết phải được dành cho người Do Thái. Nhưng tại sao Ngài lại đến đó ngay từ đầu? Ngài đang thử bà. Bà không bực tức khi Ngài sử dụng từ “chó” để nói đến bà; và bà cũng không tranh cãi về điều đó vì bà đang thực sự cầu xin! Đó chính là điểm mấu chốt, bởi vì ngay cả những chú chó cũng được cho thức ăn thừa trên bàn, giống như cách mà các môn đồ thu thập mỗi người một giỏ thức ăn thừa cho bữa ăn của họ sau khi năm ngàn gia đình đã được no nê. Ba lần trong ba chương, Chúa Jêsus nhắc các môn đồ rằng có dư dật ân điển cho tất cả mọi người (Mác 6:43; 7:28; 8:17-19).

Thật là một nhận xét sâu sắc và tuyệt vời: “Nhưng mà chó dưới bàn ăn mấy miếng bánh vụn của con cái.” Đó là lời khẳng định về sự thương xót. Tuy bà không phải là một thần học gia Cựu Ước, nhưng chắc chắn bà hiểu mục đích của sứ mạng mà Đức Chúa Trời dành cho thế gian, đó là ân điển và sự thương xót của Ngài trước tiên dành cho người Do Thái, nhưng cũng cho người ngoại bang nữa (Rô-ma 1:16). Tình yêu của Đức Chúa Trời dành cho người Do Thái không có nghĩa là Ngài yêu người ngoại bang ít hơn; quả thật Ngài là Sự Sáng cho người ngoại bang (Ê-sai 42:6; Lu-ca 2:32); và cho cả Hội Thánh (Công vụ 13:47). Ân điển của Đức Chúa Trời trong Chúa Jêsus dành cho tất cả mọi người, bao gồm cả người phụ nữ ngoại bang và đứa con của bà. Nói một cách dễ hiểu, bà tin vào Đấng duy nhất có thể đánh đuổi Sa-tan. Và chỉ như vậy là đủ. Con gái của người phụ nữ nằm yên trên giường, và quỷ đã biến mất.

Tuyệt vọng nhưng có kỷ luật, không xứng đáng nhưng không ngã lòng: lời cầu nguyện như thế luôn được Đức Chúa Trời lắng nghe. Đó không phải là lời nài xin tẻ nhạt; mà là cầu xin Chúa Jêsus yêu thương hành động theo bản tánh của Ngài. Lời cầu nguyện đó không có một thoả thuận trao đổi nào về kinh doanh, tôn giáo hay văn hóa, mà chấp nhận sự thấp hèn tuyệt đối của bà và tin cậy vào lòng thương xót và ân điển của Ngài. Lời cầu nguyện chỉ đơn giản là cầu xin Chúa Jêsus thi hành vai trò của Ngài… trục xuất Sa-tan để nó không làm hại cô bé nữa (I Giăng 3:8). Đã đến lúc để tất cả chúng ta bắt đầu cầu nguyện như vậy. Nếu bạn đang ở trong hoàn cảnh tuyệt vọng, hãy nhớ rằng sự tuyệt vọng và không xứng đáng là khởi điểm phù hợp cho việc cầu nguyện, và hãy tin rằng Chúa có quyền năng giải cứu chúng ta khỏi điều ác!

Lạy Cha chúng con ở trên trời! Xin chớ để chúng con bị cám dỗ, mà cứu chúng con khỏi điều ác. Vì nước, quyền, vinh hiển đều thuộc về Cha đời đời vô cùng. A-men. (Ma-thi-ơ 6:12-13)

Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work

Là Hội Thánh Tin Lành đầu tiên tại Sài Gòn, trực thuộc Hội Thánh Tin Lành Việt Nam, được thành lập năm 1920.
Sứ mệnh Hội Thánh:
“TẤT CẢ VÌ NGƯỜI CHƯA ĐƯỢC CỨU”

© 2024. Bản quyền thuộc về Hội Thánh Tin Lành Sài Gòn