Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 5:38-42
“Các ngươi có nghe lời phán rằng: Mắt đền mắt, răng đền răng. Song ta bảo các ngươi, đừng chống cự kẻ dữ. Trái lại, nếu ai vả má bên hữu ngươi, hãy đưa má bên kia cho họ luôn; nếu ai muốn kiện ngươi đặng lột cái áo vắn, hãy để họ lấy luôn cái áo dài nữa; nếu ai muốn bắt ngươi đi một dặm đường, hãy đi hai dặm với họ. Ai xin của ngươi, hãy cho, ai muốn mượn của ngươi, thì đừng trớ.” (BTT)
Công lý là điều tốt, còn trả thù là việc không nên. Luật của Chúa trong Cựu Ước cho phép công lý được thực thi theo cách tương xứng: kẻ sát nhân sẽ trả giá bằng mạng sống của mình, còn kẻ đánh gãy răng của người khác sẽ trả giá bằng chính răng của mình. Điều nầy tốt cho trật tự công cộng và hạn chế tội phạm ở mức tối thiểu. Không có cách nào để sửa đổi hình phạt hay ngay cả tha thứ cho phạm nhân. Không có sự thương xót và cũng không có ân huệ vào thời đó.
Khi Chúa Jêsus công bố nước thiên đàng, Ngài đã đưa ra một hình thái công lý khác hẳn. Vấn đề với luật cũ không phải là nó quá khắc nghiệt, nhưng nó chưa đi đủ xa. Để thực sự tương xứng, mỗi một tội, kể cả lời nói và suy nghĩ sai trái, đều phải bị trừng phạt. Nhưng luật chỉ đề cập đến những tội ác hiển nhiên ảnh hưởng tức thì đến xã hội. Tuy nhiên, việc trừng phạt mỗi tội nhân sẽ khiến mọi người đều có nguy cơ bị kết án, bởi vì tất cả đều đã phạm tội (Rô 3:23). Vương quốc của Chúa Jêsus dựa trên sự thật là Ngài “trở nên tội lỗi” cho mọi người (II Cô 5:21) và bị trừng phạt thay cho họ, để tất cả những ai tin Ngài sẽ không bị hư mất trong sự đoán phạt mà được sự sống đời đời (Giăng 3:16).
Nếu ân điển và lòng thương xót như vậy có sẵn từ Đức Chúa Trời, thì nạn nhân nên đối xử với những người đã làm tổn thương họ như thế nào? Không phải trả thù, bởi vì sự báo thù chỉ an toàn trong tay Chúa! Rô-ma 12:19-21 có chép: “Thưa anh em yêu dấu, đừng tự tay mình báo thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời; vì có lời Chúa phán: ‘Sự trả thù thuộc về Ta, Ta sẽ báo ứng.’ Nhưng, ‘nếu kẻ thù anh em đang đói, hãy cho họ ăn; nếu đang khát, hãy cho họ uống; vì làm như vậy khác nào anh em đặt than lửa hồng trên đầu họ.’ Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác” (TTHĐ). Sự tử tế của những người đã nhận được ân điển sẽ cho những tội nhân khác cơ hội ăn năn. Đức Chúa Trời không vui thích trong sự phán xét nhưng mong muốn mọi người sẽ ăn năn và sống trong vương quốc của Ngài (Êxê 18: 23).
Trong thực tế, đây là một thách thức. Đương nhiên là chúng ta muốn trả thù (luật cũ vẫn còn trong bản chất của chúng ta), chứ không muốn tỏ ra nhân từ hoặc độ lượng. Nhưng với sự giúp đỡ của Đức Thánh Linh, chúng ta có thể làm được và trở nên khác biệt. Nếu Đức Chúa Trời đã kiên nhẫn với chúng ta như vậy, thì làm sao chúng ta có thể nhanh chóng nổi giận với người khác? Chúa Jêsus đã hy sinh mạng sống của Ngài cho những kẻ có tội – chẳng lẽ chúng ta không nên bỏ mạng sống của mình vì người khác sao (I Gi 3: 16)? Không tội nhân nào đáng nhận được sự thương xót hoặc ân điển; nhưng ân điển được ban cho những người không xứng đáng. Đó là bản chất của sự hy sinh của Đấng Christ và là đặc tính cốt yếu của vương quốc Ngài. Chúng ta hãy chứng tỏ rằng chúng ta là công dân của Đức Chúa Trời: hãy nghĩ đến người đã xúc phạm chúng ta, và thể hiện sự nhân từ với họ vì cớ Đấng Christ. Đó là nếp sống bình thường của một Cơ Đốc nhân.
Kính lạy Đức Chúa Trời của mọi ân điển! Con tạ ơn Ngài vì Chúa Jêsus đã gánh lấy mọi tội lỗi của con để con nhận được sự thương xót từ Chúa; và hơn thế nữa, nhận được ơn phước mà con không bao giờ xứng đáng được hưởng. Xin Chúa tha thứ cho con vì những lần con tìm cách trả thù thay vì thể hiện sự nhân từ và cho những người xúc phạm con thời gian để ăn năn. Xin hãy giúp con hiểu được sự kiên nhẫn tuyệt vời của Chúa đối với con để con bày tỏ lòng khoan dung đối với họ, và nắm bắt những cơ hội để chúc phước cho họ. Nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work