Kinh Thánh: Lu-ca 21:1-4
“Đức Chúa Jêsus vừa ngó lên, thấy những kẻ giàu bỏ tiền lễ vào rương, lại thấy một mụ góa nghèo bỏ vào hai đồng tiền. Ngài phán rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, mụ góa nghèo nầy đã bỏ vào nhiều hơn hết mọi người khác. Vì mọi người kia đều lấy của dư mình mà làm của dâng; nhưng mụ nầy thiếu thốn, mà đã dâng hết của mình có để nuôi mình.” (BTT)
Một số người sùng đạo có vẻ thích tiền… quá mức (I Ti-mô-thê 6:6-10). Đứng bên cạnh những chiếc rương tiền dâng trong đền thờ, Chúa Jêsus vừa chỉ trích những nhà lãnh đạo tôn giáo vì đã đòi tiền từ những người yếu thế, đặc biệt là các góa phụ (Lu-ca 20:46-47). Ngài thấy những người giàu đang phô bày số tiền họ dâng khi một góa phụ nghèo đến để dâng hiến. Số tiền của bà tạo ra tiếng động không lớn khi bỏ vào trong rương, vì bà chỉ dâng hai đồng xu nhỏ. Nhưng Chúa Jêsus biết rằng đó là số tiền duy nhất mà bà có.
Người giàu không gặp nhiều khó khăn khi cho đi một số tiền lớn. Ngay cả khi dâng một phần mười (10%) thì họ cũng còn lại 90% (Lê-vi Ký 27:30-32). Chúa Jêsus không khinh dể việc dâng một phần mười, vì đó là hành động bình thường thể hiện sự tin kính, nhưng chỉ mỗi hành động đó thôi vẫn chưa đủ (Ma-thi-ơ 23:23). Bà góa nghèo đã dâng 100% tiền bạc của mình cho Chúa, không để lại gì cho bản thân. Chúa Jêsus đã nhận xét về sự khác biệt giữa những của dâng này.
Những người giàu đã dâng những gì họ có thể dễ dàng cho đi, và số tiền được dâng hầu như không ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Mặt khác, bà góa đã dâng tất cả, điều đó có nghĩa là cuộc sống của bà sẽ hoàn toàn thay đổi. Khi đó bà thậm chí sẽ phải phụ thuộc nhiều hơn vào Chúa để chu cấp cho những nhu cầu của mình. Vì vậy, Chúa Jêsus nhận xét rằng bà góa đã “bỏ vào nhiều hơn hết mọi người khác” không phải dựa trên số tiền trong rương, mà dựa trên tình yêu, sự tận hiến và hy sinh của bà cũng như bà tin rằng Chúa sẽ tiếp tục đáp ứng mọi nhu cầu của bà.
Cách chúng ta sử dụng tiền bạc cho thấy điều gì là quan trọng đối với chúng ta. Việc cho đi nói lên tình yêu thương, nhưng ước muốn giữ lại cho riêng mình cho thấy chúng ta xem mình là trung tâm và thiếu tin cậy Chúa. Việc dâng hiến cho Chúa là một biểu hiện tuyệt vời cho thấy sự tận hiến của chúng ta đối với Ngài, miễn là nó xuất phát từ tấm lòng của chúng ta chứ không phải để đáp lại những đòi hỏi của người khác. Như II Cô-rinh-tô 9:7 chép: “Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải phàn nàn hay là vì ép uổng; vì Đức Chúa Trời yêu kẻ dâng của cách vui lòng.” Tất nhiên, mọi thứ chúng ta sở hữu đều thuộc về Đức Chúa Trời, và chúng ta là người quản lý chúng, chúng ta không thể dâng cho Ngài bất cứ thứ gì mà Ngài chưa ban cho chúng ta (I Sử-ký 29:14); nhưng khi giữ tiền bạc, tài sản, thời gian và tài năng cho mục đích riêng, chúng ta có thể đang ăn trộm của Ngài (Ma-la-chi 3:6-10)!
Kính lạy Chúa nhân từ. Tạ ơn Ngài đã ban cho con cuộc sống, gia đình, bạn bè và chu cấp cho con mỗi ngày. Xin Chúa tha thứ cho con khi con quên rằng Ngài đã rộng lượng như thế nào, và mọi điều tốt đẹp con có được đều đến từ Ngài. Xin giúp con biết trân trọng lòng nhân từ của Ngài để ngày càng yêu mến Ngài. Xin giúp con dâng hiến và phục vụ Ngài bằng tấm lòng vui vẻ và sẵn sàng, và quy mọi sự vinh hiển về cho Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus. A-men.
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work