Kinh Thánh: Lu-ca 14:25-27
“Có đoàn dân đông cùng đi với Đức Chúa Jêsus; Ngài xây lại cùng họ mà phán rằng: Nếu có ai đến theo ta mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em mình, và chính sự sống mình nữa, thì không được làm môn đồ ta. Còn ai không vác thập tự giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn đồ ta.” (BTT)
Sự nổi tiếng không giống như sự cam kết. Người ta trở nên nổi tiếng vì muốn được người khác ngưỡng mộ hay theo một cách nào đó, họ muốn tôn giá trị bản thân lên. Nhưng sự cam kết là một lựa chọn cống hiến cho một người nào đó để làm trọn mục đích ngay cả khi phải hy sinh bản thân mình.
Phép lạ kỳ diệu và lời dạy hấp dẫn của Chúa Jêsus đã thu hút rất nhiều người. Chúng ta không biết lý do họ theo Chúa từ nơi này đến nơi khác nhưng có lẽ họ tin rằng sẽ được hưởng lợi từ Ngài; có thể là được chữa lành bệnh hay được dạy dỗ về thuộc linh, hay cũng có thể họ sẽ được nhận một phần nào đó khi họ suy nghĩ sai lệch rằng Chúa Jêsus sẽ lập nên một nền thống trị mới và lật đổ ách đô hộ của La Mã. Các môn đồ cũng có ý nghĩ tương tự (Mác 10:35-37), vì thế Chúa Jêsus phải nói cho họ hiểu đúng, nhất là khi hầu hết họ sẽ chết khi còn trẻ hay bị hành hạ cho đến chết vì cớ đức tin nơi Chúa Jêsus.
Chúa Jêsus phán rằng theo Chúa có nghĩa là một sự cam kết đặc biệt của bản thân, cam kết ấy đôi khi khiến họ phải sống xa gia đình và thậm chí trả giá bằng cái chết. Cam kết với Đấng Christ không phải là hành động lúc rãnh rang khi cuộc sống thuận lợi, đó không phải là cam kết đúng. “Ghét cha mẹ…” không phải là chúng ta không hiếu kính họ vì điều đó sẽ đi ngược lại với điều răn thứ 5 (Xuất Ê-díp-tô ký 20:12). Nhưng đi theo tiếng gọi của Chúa Jêsus phải được ưu tiên hơn những nhu cầu khác. “Vác thập tự giá” không có nghĩa là chịu đựng những điều không thuận lợi hay gặp toàn khó khăn nhưng điều đó còn có ý nghĩa mạnh mẽ hơn thế. Cụm từ ấy có nghĩa là sẵn lòng từ bỏ thú vui riêng, chỉ sống cho Chúa Jêsus như thể mỗi ngày trôi qua là ngày cuối cùng trong cuộc sống của chúng ta. Chúa Jêsus chưa bao giờ muốn xây dựng một đế chế nổi tiếng cho mình nhưng Ngài muốn khích lệ những người tin theo Ngài cam kết với cùng một sứ mệnh Phúc Âm đã khiến Ngài chịu đóng đinh (Cô-lô-se 1:24).
Nghịch lý thay, Hội Thánh phát triển nhất và gặt hái nhiều thành quả nhất khi bị bắt bớ. Dĩ nhiên, không ai mong muốn bị bắt bớ cả, nhưng ai ghét thẩm quyền của Chúa Jêsus sẽ ghét luôn chúng ta (Giăng 15:18-21, II Ti-mô-thê 3:12). Tuy nhiên, những ai tin Chúa Jêsus là Cứu Chúa và cam kết sống theo Ngài sẽ nhận ra Chúa có thể nâng đỡ họ cho đến ngày họ gặp Ngài trong vinh hiển. Như Giu-đe, là người anh em cùng mẹ khác cha của Cứu Chúa Jêsus đã nói: “Vả, nguyền Đấng có thể gìn giữ anh em khỏi vấp phạm và khiến anh em đứng trước mặt vinh hiển mình cách rất vui mừng, không chỗ trách được,” (Giu-đe 1:24). Đây là niềm tin của tất cả những người tin theo Chúa Jêsus. Họ không nhìn ở những điều thuận lợi hay gian nan trước mắt mà nhìn xa hơn vào niềm vui trong sự hiện diện mãi mãi của Cứu Chúa.
Lạy Chúa, con cảm ơn Chúa nhắc con nhớ rằng đi theo Chúa là một cam kết khó khăn, trái ngược với sự thoải mái cho cá nhân con và những gì người khác từng nghĩ. Xin Chúa tha thứ cho những khi con buông xuôi trước áp lực của kẻ thù hay muốn tìm con đường dễ dàng cho mình. Xin Chúa giúp con vững tin rằng Ngài luôn ở cùng con và Lời Ngài luôn là chân lý. Quyền năng Ngài luôn hành động, lời hứa Ngài luôn được ứng nghiệm và mục đích của Ngài luôn được làm thành. Xin Ngài giúp con cứ đi theo lẽ thật, sẵn lòng vác thập tự giá của con mỗi ngày và đừng để con chệch ra khỏi con đường của Chúa vì những ham muốn được thoải mái hơn hay vì cớ bị chống đối. Xin cho con thêm ơn để tiếp tục theo Ngài ngay cả khi những người gần con nhất lại không hiểu con. Con cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus. Amen!
Chuyển ngữ: Ban Phiên dịch HTTL. Sài Gòn
Nguồn: Word@Work